em cố chuyện nỳ cần mý bác tâm sự…..
-lúc tui học lớp 6 . ngồi kế con nhỏ bạn ( nhỏ xinh + chuẩn + thường hay nghi oan cho người khác)
ngồi kế nó 1 thời gian , nó đem vầu chiếc điện thoại cùi bắp ( rân chơi hay gọi là đập đá ấy )
bỗng 1 ngày nó làm mất điện thoại tự nhiên quay sang đổ oan cho ui. tình cảnh đó ức chế zữ lém như ko nói đc gì vì lúc ấy quá hiền và lần đầu tiên bị đổ oan như zậy!
- mà lúc ấy ui đang đùa vs thằng bạn vui quá trời đến lúc vào học nó mét vs cô . cô cũng tin nó un . cả lớp un roài thế là xong nhưng mà trong h học nhắc đến vấn đề ấy ít thôy còn đến sinh hoạt lớp thỳ bà cô lôi đầu ra mà nói. nói theo kiểu nghi ngờ . con mắt còn liếc minh nữa bã nói zỵ nè : " e nào lấy điện thoại của bạn thỳ trả lại. nói giọng thý ghét lém cơ.
bã còn nói bã nhìn thấy e nào lấy ùi
mà trong khi đó tui thấy bã dưới căntin nhà trường ( căntin nhà trường cách xa phòng học tui lắm)
vs khoảng cách đó ko nhìn thấy mặt mũi chỉ thấy người thôi!!
tình cảnh đó thấy tức lắm un
rồi qua ngày đó
ngày qua ngày
ngày qua ngày…. tui nó cứ bảo là trả lại nhưng thú thật vs mý bác lờ e ko có lấy
bị du oan như thế ai mà ko tức chơ và cho đến bây h tui cũng còn đang tức .
các bác cứ nghĩ xem Đt đập đá ấy ai lấy làm ji
và tui cũng là người rất trung thật thẳng thắng ko lấy đồ ai bao h và cũng chằng giận oan cho ai lần nào
trong lúc ấy tụi nó ko phải là bạn học cùng lớp nữa mà tụi nó là bọn đàn áp ngừk …..
đấy đó là khoảng thời gian khủng hoảng tinh thần nhất của tui và làm tinh thần tui giảm súc học ko nổi nữa !!!!!….. mong mý thým tận tình tâm sự để vơi đi cơn phục hận này
chuyện này tui hok đùa mấy bác chớ đùa + chém gió nhiều quá