Nghệ thuật sống 2010-05-25 07:41:36

Ba người tôi iu!


[justify][size=3] 3bye3 3bye3Ngày đó có lẽ là ngày tôi cảm nhận được thế nào là một tình bạn tốt là như thế nào. Khi tôi học mẫu giáo mọi người hay nói với tôi là giống con gái có lẽ mặt mũi tôi hơi bụ bẫm giống các bé gái và mẹ tôi cũng là tác nhân khiến tôi có vẻ bề ngoài như vậy. Vì bà không cho tôi đi chơi nhiều với những đứa trẻ trong xóm, nhưng thật ra tôi rất nghịch và rất thích đánh nhau, bằng chứng là tôi hay bị cô giáo phạt vì những trò nghịch ngợm oái ăm do tôi nghĩ ra, có lẽ vì vậy mà tôi có cái biệt danh là Hà đế. Ngày đó lớp tôi có một bạn tên là Thùy An, An khá là dễ thương nhìn bạn ấy không giống như những cô bé khác, dáng người khá là nổi trội trong lớp cùng với gương mặt rất âu khiến cho những đứa con trai chúng tôi không khỏi phải để ý, tôi lại càng không phải là ngoại lệ. Tôi thường là người đầu tiên chăm chọc bé Ny ,bé Ny là cái tên do tôi tự đặt ra cho An, cũng không biết vì sao nữa có lẽ với tôi An chính là người đặt biệt để cho tôi gọi như vậy. Chuyện cũng sẽ chẳng có gì nếu ngày nọ tôi và Hùng gây gỗ với nhau, mà có gì đâu chỉ là giành nhau về chiếc ôtô đồ chơi của bác Hồ Cẩm Đào ấy mà. Nhưng người có lỗi phải là Hùng vì chiếc xe đó là của bố mua cho tôi vì tôi được điểm 10 trên lớp. Hùng luôn là một thằng lỗ mãn nhất trong lớp vì nó ỷ có võ công thâm hậu và thân hình Sumô, nên trong lớp ai cũng có vẻ sợ. Tôi thì luôn bên vực kẻ yếu là một chính nhân quân tử thời bao cấp, nhưng sức người có hạn tôi cũng đọ không lại với con quái thú ấy. Sau lúc đó tôi đã khóc, mà cũng chẳng sao vì tôi là một thằng nhóc, có mít ướt chút cũng chả sao, nhưng trong lúc ấy lại có 1 cây kẹo stabus dâu đưa đến trước mặt thử hỏi tại sao không cầm lòng cho được cơ chứ. Tôi nhìn lên và thấy Ny trong bộ áo mới khá là dễ thương, áo thun bó sát kèm theo những hình ảnh độc đáo cùng với chía váy màu xanh nhạt khá là dễ thương. Nhìn thấy Ny tôi như ngỡ ngàng, bỗng dưng nước mắt ngừng chảy trên hai khóe mắt khá to của tôi. Ny nói rất vui khi thấy tôi làm vậy với con quái vật của lớp lá 2, và cũng rất ngạc nhiên với một đứa như tôi. Bù lại thì tôi cũng thấy không vui vì một chuyện, xe của bố mua đã mất vào tay thằng không biết gì đó và cũng tình cờ tôi biết một tin do chính miệng Ny nói ra, gần nhà Ny cũng có một cửa hàng đồ chơi các loại. Tôi như lấy lại niềm tin. Và ngay sau chiều hôm ấy tôi xin phép mẹ đến nhà Ny chơi và được mẹ đồng ý vì ba mẹ Ny và ba mẹ tôi cùng làm ở cùng một công ty mà. Tôi tung tăng cầm tiền mà mẹ cho chạy trên con xe mà bố mua trên cảng về. Nhà tôi và Ny cũng không xa lắm chỉ vài khu phố là tới, dạo quanh từng khu phố này đến khu phố khác tôi thấy nhiều sự vật rất lạ và giường như rất gần gũi. Thoáng chốc tôi đã tới được nhà Ny. Nhà Ny khá là dễ thương với khu vườn toàn là cây là cây, những cái cây rất to và bóng rợp ra cả một dãy hè phố. Thấp thoáng tôi thấy Ny chạy ra cùng với chiếc ô nhỏ xinh trên tay màu xanh pha vàng dưới ánh nắng khá là dễ thương. Ny mở cửa và chịu ngồi lên cho tôi chở, lúc đó một cảm giác thật kỳ là đang diễn ra trong tôi, được chở Ny đi dạo qua các dãy nhà thật là kỳ diệu làm sao. Phút chốc đã đến được cửa hàng đồ chơi đó, thật là ngỡ ngàng khi bước vào căn phòng đó và cũng đặt biệt không kém khi người bán hàng lại là cô của Ny, tôi lại càng bất ngờ hơn khi kiến thức về xe của An, tôi không ngờ một cô gái như vậy mà có thể biết nhiều mẫu Demo đến như vậy từ con Lamnoghiny cho đến Ordy đầy quyến rũ thì Ny đều biết hết, kiến thức của Ny về xe thật tuyệt vời khiến tôi không phải ngỡ ngàng. Ra về tôi cũng đã chọn được một món đồ ưng ý, và chúng tôi chào cô chủ quán, hai đứa lại rong rủi đi về trên con đường đầy gió và nắng, ngang qua những hàng bằng lăng tím sắc màu. Ngày hôm đó đã để lại những kỷ niệm khó phai nhất trong quãng thời thơ ấu của tôi. Mọi chuyện tưởng chừng sẽ êm xuôi như con thuyền lướt gió êm đềm nếu như tôi và Ny ở gần nhau. Nhưng chuyện người lớn thì con nít chúng tôi không thể can thiệp vào được, thế rồi công việc của bố Ny phải thay đổi đột ngột khiến cho tình bạn chúng tôi như con diều đứt dây mỗi người một phương trời, Ny chuyển vào sống ở SG hoa lệ còn tôi ở lại đây một nơi hết sức bình thường và yên tĩnh trầm lặng giống như con người nơi đây vậy. Ngày chia tay hai đứa tôi chưa kịp chào nhau thì cô ấy đã đi mãi mãi, xa rời dần lặng lẽ như chuyến bay mà tôi hay gọi là thiên nga máy chìm dần vào những đám mây bồng bềnh trong nền trời xanh biếc.[/size][/justify]


[justify][size=3]Mười một năm sau:[/size][/justify]


[justify][size=3]Khi tôi thi trượt cấp ba, mọi người như thờ ơ với tôi, mà cũng đúng chính tôi cũng thấy vậy với chính mình. Quãng thời gian đó như hụt hẫng thật sự đối với một đứa con trai mới lớn như tôi. Vào một trường bán công khá lớn, tôi cũng không ngỡ ngàng gì nhiều với những học sinh nơi này, tôi thấy chúng quá tầm thường không có điểm gì để tôi phải làm theo. Mọi chuyện có lẽ sẽ hết sức bình thường nếu như cái ngày mà tôi đáng nhẽ ra phải không có mặt trên lớp mà phải ở ngoài quán nét gần trường, nhưng không hiểu tại sao hôm ấy tôi lại đi thẳng đến trường mà không phải để chơi game cho hết quãng thời gian ngắn ngủi ấy. Cũng vào trường, cũng vào lớp như những học sinh khác, vì ngôi trường khá lớn nên tôi không tài nào tìm thấy lớp mình ở đâu, loay hoay mãi tôi cũng thấy được sơ đồ của trường. Biết được vị trí lớp mình tôi tự tin bước vào lớp, lớp tôi nằm ở vị trí khá mát mẻ, dưới tán cây bàn cao đã ngã màu nâu khá đặc trưng của những cây lâu năm. Vào lớp tôi khá bỡ ngỡ vì mọi người ai cũng tới đông đủ hết, có lẽ chỉ mình tôi là trễ nhất, nhìn mặt tôi lúc đó có lẽ không còn từ ngữ nào diễn tả được rất là ngố. Ngồi vào lớp hơn nữa tiếng thì tôi mới biêt mình ngồi nhầm lớp, đáng lẽ phải là A13 mà tôi lại ngồi vào A6. Đây có lẽ cũng là cái tội mà ông trời dành cho tôi vì những ngày không chịu đến trường để xem sự thay đôi tên gọi của lớp, lúc đó chỉ biết cười mỉm vì mình đã quá khờ. Ra khỏi lớp tôi cứ loay hoay mãi để tìm ra lớp thật sự của chính bản thân mình và cũng không lâu lắm để tìm ra lớp có tên của tôi, cái tên khá là ngắn gọn Phạm Hà. Đến lớp không khỏi ngạc nhiên khi mọi lớp khác đều đã đầy đủ học sinh và giáo viên, chỉ riêng có lớp này là khá là đặc biệt, tôi đưa mắt đếm đi đếm lại chỉ có đúng 13 đứa chia làm hai khu vực giống như cấm địa của nam và nữ. Vừa vào lớp tôi cũng kịp chú ý một đứa khá đặc biệt, 1 thằng vừa đen vừa ốm mà nói rất nhiều lại nổ nữa chứ. Còn một thằng thì khá im lặng và lúc nào cũng gục đầu xuống bàn, về sau tôi mới biết tên của tụi nó là Bảo và Khoa. Hai thằng hai tính cách trái ngược nhau, còn bên đám của bọn con gái cũng không kém trong đó có một đứa kính cận khá trắng tên Nga, đứa mà ai mới nhìn vào đều cho là nó dễ thương ngay đến cả mẹ tôi cũng phải công nhận nữa là. Nhưng người tôi chú ý không phải là Nga mà là một bạn nữ khá là dễ thương, cô ấy đội một cái mũ màu hồng ngồi gục đầu ở bàn cuối giữa lối đi, đội một cái mũ màu hồng nhìn khá là quê, nhưng bù lại tôi lại thích cái vẻ đó, cũng không biết tại sao nữa có lẽ ấn tượng đầu tiên luôn là cái gì đó khác thường chăng. Mãi nhìn quanh quẩn khắp nơi thì thầy chủ nhiệm của lớp cũng tới, một ông thầy dáng vẻ khá gầy, cao và da ngâm đen điều đặc biệt của ông ta không phải là cái vẻ ấy mà lại là ở cái môi mà sau này chúng tôi hay gọi là tuấn mặt thú.^^. Ông chỉ nói qua loa vài thứ rùi cho chúng tôi về, lúc về tôi cũng kịp nhìn lướt qua bạn nữ kia, mặt dù không rõ lắm nhưng một phần nào cũng khiến tôi vui hơn. Sau ngày hôm đó, tôi đã thật sự biết cái cảm giác yêu là thế nào,nó thật là khó tả và chỉ mong đến ngày tựu trường thật nhanh để được gặp lại bạn ấy một lần nữa. Và 1 ngày, 2 ngày đợi mãi thì cái ngày 59 cũng đến, ngày hôm đó tôi thật sự là háo hức đến mức cả nhà tôi ai cũng phải thấy bất ngờ, vì từ trước đến giờ luôn là những lúc tôi luôn thờ ơ với cái ngày nhàm chán ấy,nhưng giờ có lẽ đã khác thật rồi tôi đã thâ sự háo hức, chị tôi cứ bảo “thằng này chắc có em nào trên lớp đẹp lắm mới hí hửng như vậy, mi là ta biết quá rõ rồi”. Tôi thì lúc nào cũng lẩn tránh và cứ cười rồi lấy xe lao đi một mạch. Tôi rất thích đạp xe trên đường Bạch Đằng, con đường nằm sát bên cạnh con sông Hàn, nơi đây mang lại cảm giác ấm áp và một cảm giác thoải mái khi mỗi lần ngang qua, dường như mọi ưu tư đều được tan biến hết vào cái khoảng không vô tận ấy, cái khung cảnh thật sự rất thơ. Vừa đi vừa hát cũng khiến con đường xa cũng trở nên xít lại gần hơn thường ngaỳ, không mất nhiều thời gian lắm để đi tới nơi, trường tôi mang dáng dấp của kiến trúc Pháp, được phủ một lớp một lớp sơn vàng ngã qua màu nâu của thời gian khiến nó có vẻ như một ngôi trường mang phong cánh Gôtic cổ kính . Hôm nay, sân trường nhộn nhịp hẳn,ai cũng diện những bộ áo mới nhất cho cái ngày đầu năm này. Vì số lượng học sinh quá lớn, loay hoay mãi thì tôi cũng có một chỗ để xe tươm tất. Vào đến trường, người tôi lúc đó mồ hôi không ngớt, khó khăn lắm tôi mới tìm ra vị trí của lớp, càng ngạc nhiên hơn khi không phải là Tuấn mặt thú chủ nhiệm mà thay vào đó là một cô giáo tên là Nhung, cô để lại ấn tượng cho tôi ở chỗ giọng nói và mái tóc thắt bím nhìn khá thân thiện. Cô phân công tôi lên cầm cờ ở đầu hàng và thật bất ngờ bên cạnh tôi lại là cô ấy,người đã khiến tôi phải thức trắng mấy đêm để suy nghĩ. Lúc này,tôi nhìn càng rõ hơn nhưng do tính tôi quá nhut nhát nên cũng chỉ là nhìn nghiêng một bên chứ không phải là chính diện, như vậy có lẽ sẽ hay hơn. Sau buổi khai giảng tôi định tìm lại cô ấy để nói chuyện song không gặp được, thôi đành đợi đến chiều vậy. Chiều hôm ấy lên lớp , tôi đến rất sớm, cứ chờ, chờ mãi cho đến khi trống đánh vào lớp, chỉ mong là người sớm nhất trông thấy cô ấy nhưng mọi chuyện không như tôi tính, cả ngày hôm ấy không thấy. Day after day, tôi như người vô hồn cứ đến lớp sớm, rất sớm chi mong nhìn lại được hình bóng thân thương ấy nhưng có lẽ đã không còn kịp nữa vì người ấy đã không còn học lớp tôi nữa mà chuyển sang ngôi trường mà tôi đã thi trượt. Lặng lẽ, cứ như thế qua suốt quãng thời gian cấp 3, tôi trở thành một thằng điên điên, khùng khùng. Và cứ tin vào một ngày sẽ gặp lại người con gái cầm cờ đứng bên cạnh tôi lúc ấy. Và chính tôi sẽ nói ra câu nói với cô ấy “em sẽ yêu anh mãi mãi chứ, mãi mãi…”[/size][/justify]

[justify][size=3][/size][/justify]

[justify][size=3] 3bye3 3bye3 3bye3 3bye3
[/size][/justify]


[justify][size=3]Hết[/size][/justify]
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)