Sầu canh cánh giết lặng lẽ niềm vui
Văng vào đời ta nhiều mảnh vá
Bỏ lỡ vài xuân đi qua
Cuộc đời làm ta nghiệt ngã
Lắm bao dung mà lòng chẵng dung hòa
Dẫu phiêu du qua nghìn con hẻm nhỏ
Lại vớt niềm vui đếm vừa hạp lóng tay
Lòng ta chán hay Qui Nhơn rũ buồn
***
Chẳng thiết gì rời mảnh chiếu tả tơi
Vị của nắng leo bờ mi rạn nứt
Gió lồng vào kẽ răng ứa máu
Ủ tâm tư treo lại vầng mi
***
Biển Qui Nhơn lặng lẽ những câu ru
Hàng ghế cũ ngày đợi –thưa khách ghé
Bạn tâm tình tìm về thăm chốn cũ
Ta tri âm ở lại giữ hộ sầu.