~Em lặng lẽ nhìn lên đôi bàn tay
xem duyên số đời mình trong những ngày còn lại
may rủi giao nhau những đường vân chằng chịt
chẳng có đường nào là đường em gặp anh
chỉ thẳng suốt 1 đường dài cô độc
- Chỉ tay của con nhỏ này : người ta theo nó thì nhiều mà nó chẳng thèm yêu ai. cứ cô độc mà sống tới già thì thôi.
ngta nói thế
và e cũng phần nào tin là thế…..
*~Bởi lẽ….
…em sinh ra ko phải để yêu và hạnh phúc với tình yêu bình thường…
…em sinh ra là để nếm trải trái đắng ở đời.
Thời gian bào mòn đi trong em niềm tin vào cuộc sống
thổi vào e những suy nghĩ lệch lạc
e vật vã chống cự với cuộc đời
e ko muốn dựa vào đàn ông
e sẽ kiêu hãnh sống
và ko cần 1 người chồng bên cạnh !
*~Em là 1 người có lối suy nghĩ tiêu cực….
hầu hết mọi sự kiện xảy ra trong cuộc đời mình
e đều sâu chuỗi nó lại
bằng sợi dây bi kịch và u ám.
Những người đã từng có ý định cưu mang em
dứt e ra khỏi đống hỗn mang tuyệt vọng
đều lắc đầu bỏ đi
họ bất lực trước em
bất lực trước nỗi đau quá lớn và dường như trường cửu trong em
làm sao có thể kéo 1 người ra khỏi nỗi đau
khi họ dùng chính nỗi đau như những bữa cơm hàng ngày ?
em đang có người yêu
1 người yêu hiện hữu và tồn tại trong trái tim em
em có yêu người ấy ko ?
có chứ !
Nhưng những dự cảm ko lành thì vẫn ầm ào xô đến
Bỡi dĩ e thường hay đẩy người em yêu đi xa
và thường có mấy ai chịu hạ mình để năn nỉ hoài đâu
như lúc này chẳng hạn
e lủi thủi và tủi thân vô cùng
vùng vẫy với những suy nghĩ bi kịch
ngyeu thì đã ko còn kiên nhẫn để ân cần với em nữa…
em đăm đắm nhìn vào lòng bàn tay
có lẽ nào mà số phận đã an bài như thế
em sẽ kiêu hãnh và cô độc sống hết quãng đời còn lại?
*ừ*
….mà có khi như thế sẽ tốt hơn với em…~
*~ Em nằm nghiêng
Giọt nước mắt chảy nghiêng
Cả thế giới tròng trành trong đôi mắt
Có những điều nhỏ nhặt
Mà làm hạnh phúc…
……………………..vỡ đôi
*~Em là con gái đa đoan…!!!~