Ngày 6 tháng tháng 2 năm 2011:Ngày em nhắn tin cho tôi rằng cmình có lẽ sẽ phải xa nhau nhau mãi mãi vì em nhận ra em còn rất yêu người yêu cũ của em.Tôi gọi điện cho em và trong điện thoại em chỉ xl tôi.Nhưng tôi vẫn rất yêu em.Ngay trong chiều hôm đấy tôi đã phóng xe máy từ Hà nội về quê em để được nghe tận tai những điều đó.tôi và em đi dạo tìm một nơi để thoải mái để nói chuyện.Em ngồi sau tôi không còn ôm tôi như mọi lần nữa mà chỉ toàn là sự xa cách.Cuối cùng cũng đến một nơi mà em và tôi có thể nói chuyện với nhau được.Nhìn em lúc này tôi chỉ muốn được ôm chặt em vào lòng hôn lên môi em một nụ hôn ấm áp.
“Tất cả những điều em nhắn tin và anh nghe được trong điện thoại đều là sự thật ah?
Em xin lỗi anh.
Em đã phản bội lại tình yêu của hai chúng mình ah?
Em xin lỗi anh.
Anh và em đang rất yêu nhau mà. Thế bây giờ em không còn yêu anh ah?
Em không biết.
Mùng 1 tết a và e vẫn rất tốt đẹp mà.Chảng lẽ vì 3 hôm tết mà em thay đôi tinh yêu nhanh vậy sao?
Em không biết.Em xin lỗi anh.
Sao em không suy nghĩ thật kỹ tình cảm của mình rồi mới quyệt định được không?
Em không biết.
Em không nghĩ tình cảm của bây giờ chỉ là cảm xúc nhất thời thôi à?
E không biết.
Thế tình yêu của chúng mình 2 năm trời với biết bao nhiêu kỹ niệm mà em thay đổi nhanh vậy à?
Em xin lỗi.Em suy nghĩ kỹ hơn chuyện này.Chờ lúc nào không có cả hai anh em sẽ suy nghĩ thật kỹ.A cho em thời gian nhé.”
Em nói vậy là trong lòng tôi lái thắp lên một hy vọng rồi dù hy vọng đó có nhỏ đến mức nào.Tôi cũng rất vui. Tôi ôm chặt em vào lòng và hôn một nụ hôn lên má em.Trong lòng tôi lúc này chỉ nghĩ rằng em xa tôi một thời gian,không có tôi ở bên cạnh chia sẻ chăm sóc nên mới như vậy rồi em sẽ lại quay về với tôi thôi.Về quê em được một tiếng đồng hồ tôi lại phóng xe về hà nội.
Về đến nhà là 11h đêm, vừa gặp em sao mà bây giờ tôi lại nhớ em như vậy.Tôi mở máy tính ra và xem lại những tấm ảnh tôi và em đã chụp với nhau.Hàng nghìn bức ảnh của em và tôi là những kỹ niệm từ lúc trước khi yêu đến tận bây giờ, tất cả các ngõ ngách hà nội rồi đến những lẫn tôi và em đi chơi xa với nhau. Tất cả những kỹ niệm đó như ùa về.Đêm hôm đó tôi đã thức trắng đêm tưởng tượng lại những kỷ niệm 2 năm qua của chúng tôi.
Hà Nội ngày 4 tháng 12 năm 2008,hầm bigC.Ngày tôi và em yêu nhau.
Những ngày tháng tiếp theo là những ngày đẹp nhất của tôi và em.Tình yêu sinh viên thật là đẹp, thật trong sáng biết bao không phải lo nghĩ bất cứ điều gì. Tôi bây giờ tuy chưa đi làm nhưng cuộc sống tôi cũng chả phải lo nghĩ gì. Sau thời gian đấy chúng tôi thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để tôi và em sẽ sơm được ở bên nhau mãi mãi.Em như là một động lực để cho tôi phải học thật giỏi để có thật nhiều tiền cho em một cuộc sống hạnh phúc sau này để em sớm trở thành vợ tôi.Nhưng dù tôi có bận với công việc học như thế nào hoặc kể cả tôi thức trắng đêm để học bài thì chỉ cần một cú điện thoại của em thôi tôi cũng sẽ đến bên em.E là tât cả của tôi mà.Tôi và em đã yêu nhau từ ngày đấy đến bây giờ.2 năm 2 tháng và 2 ngày.Và cái tết định mệnh năm 2011 xảy đến.tôi ở trên hà nội và em lại về quê ăn tết cùng gia đình.
Những ngày trước tết tôi về quê chúc tết gia đình em(Khoảng 25 ,26 âm gì đấy).Lúc này em vẫn chưa phản bội tôi.
Ngày 2 tháng 2 năm 2011(Thời gian chuyển giao giữa năm cũ và năm mới) tôi và em vẫn gọi điện cho nhau vẫn rất tình cảm và yêu nhau.Tôi còn bắt em mở loa ngoài để chúc tết cả gia đình nhà em.Tôi chăc chắc lúc này e vẫn chưa phản bội tôi.
Ngày 3 tháng 2 năm 2011
Tôi nt và gọi điên lúc nào cũng nhắn được một 2 câu thì bảo tối về em nhắn tin cho.Em đã xin phép tôi mấy ngày tết em muốn chơi thoải mái cùng bạn bè và em còn bảo dù thế nào a cũng phải nắm chặt tay em đấy.
Ngày 4,5 tháng 2 năm 2011
Ngày hôm nay cũng giông ngày hôm qua.Nhắn được một hai tin nhắn là em lại có việc bận.Tối về em sẽ nhắn tin cho anh nhé.Hôm nay thì tôi chờ mãi không thấy em nhắn tin lại.Tôi nghĩ em đi về muộn nên ngủ quên thôi.Hóa ra đây là ngày định mệnh thay đổi tình yêu của chúng tôi.
Ngày 6 tháng 2 năm 2011:
Trưa hôm đó em đã nhắn tin làm tim tôi tan nát.Em đã nhận ra rằng em còn rất yêu ny cũ.Người mà yêu đơn phương em 6 năm trời + 2 năm tôi và em yêu nhau.6 năm trời yêu em mà em còn không có tình cảm gì huống chi bây giờ tôi và em đang yêu nhau nữa chứ.Tôi thực sự đã không chịu được cú sốc đấy.Tôi không tin chuyện đó.Tôi lấy xe máy phong liền một mạch về quê em để muốn được nghe chính lời em nói.Vì tôi cũng không tương tượng chuyện đó sẽ là thật.Gặp nhau em chỉ biết khóc và xin lỗi.Tôi cũng chả biết làm gì và nói gì vào lúc đấy cả.Chỉ biết bảo với em là em hãy suy nghĩ kỹ tình yêu của em.Hăng ngày em quen được tôi che chở và tôi cũng chỉ nghĩ rằng khi xa nhau em có cảm giác trống trải và sự mới mẻ nên mới vậy.Sau cuộc nói chuyện giữa tôi và em.Tôi về hà nội và chờ tin tức của em.
Ngày 7 tháng 2 năm 2011
Cả đêm tôi cũng không ngủ được chỉ cầm điện thoại chờ tin nhắn của em.Chờ đến trưa tôi gọi điện nt em không trả lời và không nghe máy.Tôi chỉ nghĩ là em bận thôi.1 tiếng rồi 2 tiếng ..11 tiếng trôi qua một tin nhắn hoặc một cuộc gọi điên cũng không.Đến lúc này sự chịu đựng của tôi cũng không còn.Tôi gọi cho em liên tục.Em vẫn không hề nghe máy.Tôi quyết định gọi vào sđt nhà của em thi bố em bảo em đi liên hoan lớp từ sáng đến giờ chưa về.Nhưng tôi gọi em vẫn không nghe máy em cũng không nhắn tin lại một tin.Trong đầu tôi lúc đó chỉ còn suy nghĩ em và người yêu cũ của em đang ở bên nhau.Tôi gọi bạn em học cùng cấp 3 thì bạn ấy bảo hôm nay em không đi liên hoan lớp.Vậy là suy nghĩ của tôi đã đúng cả ngày hôm nay em và hắn ta ở bên nhau cả ngày.Măc kệ cho tôi nhắn tin gọi điện em đều phớt lờ hết.Cuối cùng gân 11h đêm khi em về đến nhà em mới nghe điện thoại.
Cả ngày hôm nay em làm gì mà không nghe điện thoại không nhắn tin cho a vậy?
Em đi họp lớp cấp 3 A à.Hôm nay là mùng 5 tết lớp em họp lớp mà.
A gọi cho bạn em bảo hôm nay e không đi họp lớp.E lại lừa dối A à?
…
Hôm nay cả ngày em đi với a ny cũ à?
Em xin lỗi.Hôm qua a về e lo cho a quá lên em mới nói vậy.
Khi em nói đến đây có lẽ tôi đã hiểu. Nhưng tôi không chấp nhận sự thật và hỏi em sao lại như vậy?
Hôm trước em đã trao hết tất cả cho anh ta.
Tôi như chết lặng trong bóng tối.Vì trong thời gian tôi và em yêu nhau tôi đã luôn giữ gìn sự trong trắng cho em.Tôi không tin em là nguời như vậ?
Em xin lỗi em chót dại tất cả là do em.
Thế có phải vì chuyện đấy mà em muốn chia tay?A không quan trọng chuyện đấy chỉ cần em quay về bên A.
Không phải đâu a à.Em xin lỗi.
Có phải E cố tình nói thế để chia tay dễ dàng A?
Không phải đâu chuyện đó là sự thật đấy.Em đã trao hết cho A ta.
A không tin.A biết em không phải là người như vậy.Nếu chuyện đó xảy ra em và hắn ngủ với nhau lúc nào.Trong khi mùng 1 mùng 2 em vẫn còn yêu anh và muốn a nắm chặt tay em.Chẳng lẽ em thay đổi trong 3 hôm gần đây.Em thay đổi nhiều như vậy.
Câu chuyện điên thoại chấm dưt và tình yêu của tôi cũng chấm dứt sau cuộc điên thoại đấy.Lúc đó tôi có một cảm giác sự lừa dối và khinh bỉ em.Tôi đã uống rất nhiều rượu và hút thuôc rất nhiều.Tôi mở máy tính lên tôi xóa tất cả ảnh nào có em.Tôi xóa tất.Tôi vứt tất cả đò em tặng tôi.Tôi xóa hết trong danh bạ sđt của em và sđt những ngươi liên quan đến em.Tôi nhắn tin xúc phạm em.Lúc đó tôi không còn là tôi nữa rồi. Sự phản bội rồi đến nhưng lời nói vô tình đến đáng kinh sợ.Em là một con người ích kỷ khi phản bội tôi em có nghĩ cho tôi không có hiểu cảm giác của tôi không. Tôi hận em ..