Chuyện lạ 2011-01-06 13:29:04

Happy birthday chị Thúy


“Đóa hướng dương” mang tên Lê Thanh Thúy
Ở Trung Quốc có một “hoa hướng dương không cần mặt trời” Trần Tử Khâm vượt qua số phận (Tuổi Trẻ 28-8-2006). Còn ở TP.HCM, tôi đã được gặp “hoa hướng dương” Lê Thanh Thúy, HS lớp 11A3 Trường trung học Thực hành (ĐH Sư phạm).

Thúy lúc nào cũng lạc quan, tự tin và yêu đời dù căn bệnh ung thư xương quái ác ba năm qua cướp đi từng phần thân thể.

“Từ đáy vực sâu chứa đầy nước mắt đau khổ tôi đứng dậy thề rằng dù còn được sống bao lâu nữa, dù gặp phải bao gian khó tôi cũng quyết không bị đánh gục, không chấp nhận đầu hàng, tôi phải là một mặt trời nhỏ để cuộc đời mình được tỏa ánh sáng ấm áp…”. Thúy nói đã tìm thấy mình trong quyển sách Hoa hướng dương không cần mặt trời của Trần Tử Khâm ở đoạn này.

Ngày Thúy vào lớp 10 cũng là ngày bạn bắt đầu đối diện với căn bệnh hiểm nghèo. Năm học 2003-2004, thay vì tung tăng đến trường Thúy phải nhập viện cắt khối u ở khớp gối chân phải, vết thương không lành phải cắt bỏ luôn 2/3 chân. Năm học sau, Thúy gắn chân giả tập tễnh đến trường. Học xong học kỳ I lớp 11 bệnh lại tái phát, việc học tạm ngưng để phẫu thuật tháo bỏ khớp háng. Chỉ còn lại một chân, Thúy vẫn không bỏ cuộc.

Năm học 2006-2007, hằng ngày Thúy vẫn chống nạng đến trường học lại lớp 11. Thúy trở thành học sinh đặc biệt: đến trường sớm nhất và ra về trễ nhất vì phải khó nhọc di chuyển với những bậc thang. Nhưng năm học chỉ mới bắt đầu chưa được hai tháng thì phải nhập viện lần nữa…

Gặp Thúy vừa sau cuộc phẫu thuật sinh tử cắt bỏ xương chậu bên phải, vẫn chưa thể ngồi dậy được. Thúy nói chuyện về bệnh, về những đau đớn đã trải qua một cách hóm hỉnh và hồn nhiên đến lạ. “Ráng ít bữa bước xuống giường được sẽ lại đến trường - Thúy nói, dù chưa biết sẽ ngồi bằng cách nào khi chỉ còn lại một bên xương chậu và còn phải trải qua sáu đợt xạ trị hóa chất trong sáu tháng tới - Hồi xưa mình là người luôn đặt ra kế hoạch đường dài, nhưng bây giờ phải tính từng đoạn ngắn. Chưa biết mình sẽ mất bao lâu để học xong lớp 12, nhưng mình quyết tâm phải có tấm bằng tốt nghiệp THPT và còn thi ĐH nữa. Sẽ thi vào ngành tâm lý của ĐH KHXH&NV. Trước mặt mình đang là một bức tường và mình phải phá vỡ nó để vượt qua”.

Thúy không thể nhớ hết đã có thêm bao nhiêu bạn và thầy cô mới. Một bức thư ngỏ “Hãy hành động vì Thúy” của tập thể lớp 11A3 được gửi đi và ngay lập tức nhận được hiệu ứng của cả trường. Từng nhóm nhỏ mỗi ngày đến bên giường bệnh, là những thầy cô Thúy chưa được học một tiết nào, là những bạn trong trường Thúy chưa một lần được nói chuyện… “Thúy ơi! Cố lên đừng bỏ cuộc”, hàng trăm bức thư được gửi đến Thúy.

Thúy biết tất cả về sự nguy hiểm của căn bệnh nhưng vẫn tự tin chiến đấu vì xung quanh có ba mẹ, thầy cô, bạn bè và bác sĩ tận tình… Thúy biết ba rất nhạy cảm nên không bao giờ khóc hoặc buồn để ba càng thêm sa sút… Nhưng đêm đến thì nước mắt ướt đẫm gối.


[size=1]Theo Tố Oanh[/size]

(Nhật ký Công dân trẻ TPHCM Lê Thanh Thúy-NXB Trẻ).


[size=3]"Xin hãy cho con thêm thời gian[/size]"

Đó là lời cầu xin của Lê Thanh Thuý. Những gì Thuý đang chịu đựng và thái độ của Thuý trước cuộc sống đã làm nhiều người rơi nước mắt. Đã có rất nhiều hoạt động nhằm ủng hộ Thuý như đêm nhạc ” Ước Mơ Của Thuý”, rồi Blog của Thuý được in thành sách….Tất cả đáng để bạn trẻ suy nghĩ…Hãy dành cho Thuý một lời cầu nguyện.

Ở vào lứa tuổi 16 đẹp nhất của đời người, Lê Thanh Thúy phải đối mặt với căn bệnh ung thưNhững đợt phẫu thuật, xạ trị đã lấy dần đi từng phần trên thân thể và cô bé thấu hiểu rằng thần chết đang lởn vởn đâu đó chờ mình. Trong nỗi đau đớn khôn cùng của thể xác, nỗi đau khủng khiếp đến độ những bệnh nhân như cô bé từng cầu mong được chết để sớm giải thoát. Nhưng bằng nghị lực, niềm tin mãnh liệt và sự tha thiết với cuộc đời, cô bé vẫn mỉm cười với mọi người xung quanh. Ba năm chống chọi với bệnh tật cùng niềm mong ước cháy bỏng được cắp sách trở lại trường.

Ba năm, một quãng thời gian đủ dài, đủ đớn đau để những trang nhật ký của Thúy dày thêm. Và dường như khi đối diện với sự thật, tất cả sức sống, khao khát được sống và nghị lực trỗi dậy đã giúp cô bé lạc quan, tự tin, yêu đời hơn. Vẫn là nét tinh nghịch của tuổi teen thấp thoáng, là những suy nghĩ chững chạc và sâu sắc, là những hy vọng dù mỏng manh giành lại sự sống.

Cũng trong khoảng thời gian đó, Thúy đã dành bao điều tốt đẹp cho những bệnh nhân đồng cảnh ngộ. Một bé Thúy chắt chiu, dâng hiến từng nụ cười và trái tim yêu thương đến với mọi người. Cô bé vẫn khát khao làm được những điều tốt đẹp cho cuộc đời trong quỹ thời gian còn lại ngắn ngủi của mình. “Xin hãy cho con thêm thời gian!”- Lời cầu xin đến nao lòng!

Những dòng tự sự của cô bé- bệnh nhân ung thư – như một thông điệp của lòng tin yêu trước cuộc sống khiến chúng ta phải giật mình và có dịp được soi lại để thấy mình may mắn, để biết cho đi trước khi nhận lại ở cuộc đời!

[size=1]Theo Tố Oanh
Vĩnh biệt “đoá hướng dương” Lê Thanh Thuý[/size]


[size=1]Vĩnh biệt “đoá hướng dương” Lê Thanh Thuý 3 năm trước[/size]

Lê Thanh Thuý, một công dân trẻ của TPHCM, sứ giả của niềm tin và nghị lực đã vĩnh viễn ra đi vào 4h20 sáng nay, 2/11. Trong những dòng entry cuối cùng, Thuý dặn dò: “Em sắp gục ngã rồi. Mọi người hãy giúp em duy trì chương trình uớc mơ của Thuý. Các em bệnh nhi tội nghiệp lắm. Em yêu tất cả mọi người…”


Mấy hôm nay, mọi người đã chu toàn cho sự ra đi của Thuý, một sự ra đi đã được báo trước. Thuý vẫn thế, gương mặt vẫn rạng ngời, nụ cười vẫn túc trực song có điều nụ cười của đoá Hương Dương này yếu ớt theo từng giờ. Mọi người chuẩn bị cho Thuý váy dạ hội, dây chuyền pha lê, lắc… để Thuý có thể trở thành một nàng công chúa nhỏ trong sinh nhật tuổi 20 của mình.

Mọi người ở Bệnh viện Ung bướu thành phố sẽ không còn bắt gặp hình ảnh một cô bé nhỏ nhắn chống gậy đi khắp các giường bệnh để động viên các bé đang bị bệnh giống mình. Chương trình “Tết yêu thương 2007”, “Tết thiếu nhi 1/6” và gần nhất là “Vầng trăng yêu thương” mùa trung thu vừa rồi của nhóm Thuý… đã thực sự đem đến niềm vui cho các em, niềm tin cho các bạn trẻ TPHCM vì “các bạn cũng có thể làm như thế mà”, một bạn trong nhóm của Thuý khẳng định.







Tờ “hợp đồng Sống” của Thuý và bạn Đặng Phúc Thanh Đạm vẫn nằm yên vị 1 góc trên blog: “Mỗi ngày em tiếp tục sống chị sẽ dành ra 50.000đ. Số tiền này sẽ đến Trung thu năm sau, chị em mình sẽ tổ chức cho các em. Hãy cố gắng lên em. Mỗi ngày của em sẽ mang thêm nhiều niềm vui đến cho các em nhỏ”. Bản “hợp đồng” được kí vào ngày 30/10/2007, tức chỉ được 3 ngày thì Thuý ra đi.

Trước khi mất, Thuý đã sắp xếp, bàn giao công việc cho tất cả mọi người trong nhóm. Thuý chụp ảnh lưu niệm với ba mẹ và các bạn.

Ba Thuý chia sẻ: “Nó còn hồn nhiên lắm. Trước khi mất, nó muốn tui tổ chức cho nó một sinh nhật cuối cùng”.





Sơn, một thành viên trong nhóm của Thuý tâm sự: “Những con hạc vẫn còn được tiếp tục xếp với nhiều ước mơ, hi vọng. Hoa Hướng Dương bên giường vẫn rực rỡ nhưng Thuý đã thật sự đi xa”.

Đến viếng Thuý tại Nhà tang lễ 25 Lê Quý Đôn, các bạn trong nhóm Những ước mơ xanh nhắn nhủ: “Thuý ơi, hãy thanh thản ra đi. Cả nhóm sẽ cố gắng làm tất cả để bệnh nhân nhi bị ung thư có thêm chút niềm vui!”


Ps: chịn đã cũ nhưng mình biết có nhiều bạn trẻ vẫn ko hề biết đến đóa hướng dương Lê Thanh Thúy, hum nay là ngày sinh nhật 23 của chị và chắc chắn rằng dù chị đã ra đi nhưng ước mơ của chị ko bao giờ dừng lại, an nghĩ chị nhé, ước mơ của chị sẽ đc viết tiếp!!!
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)