Tâm sự - chia sẻ 2012-06-02 10:48:20

[HOT]Cô gái 22 tuổi hok còn tin vào đàn ông


[size=2]Tôi mới chỉ ở cái tuổi 22, vài hôm nữa mới kết thúc 4 năm học đại học mà đã có tới 4 người đàn ông đụng vào tôi. Bọn đàn ông kia toàn coi tôi như thứ đồ chơi chứ có ai coi trọng tôi đâu. Cố sống, cố học cho tới giờ, không muốn để sau này hối hận nhưng thật sự tôi chỉ muốn chết đi cho rồi.[/size]Từ: N.
Đã gửi: 01 Tháng Sáu 2012 10:04 SA

Vừa mới sinh, tôi bị ông nội ghét bỏ làm mẹ khổ. Mẹ coi tôi như nguyên nhân làm mẹ khổ khiến mẹ càng ghét tôi. Tám tuổi tôi bị một thanh niên ở gần trường cứ sau mỗi giờ tan học, anh ta đến đóng cửa phòng rồi làm chuyện ấy với tôi. Đời người con gái của tôi mất đi từ đó.

Nhưng có lẽ tôi sẽ không bao giờ nhớ đến chuyện ấy nữa nếu không có một ngày anh làm chuyện ấy với tôi. Tôi yêu anh từ kỳ 2 năm lớp 11, do tò mò không hiểu yêu là gì nên nhận lời bừa, anh kém tôi một tuổi nhưng tỏ vẻ rất chín chắn còn tôi thì quá ngây thơ. Yêu nhau một năm rưỡi nhưng đã 2 lần chia tay và quay lại. Sau khi bước chân vào đại học cũng là thời điểm tôi và anh chia tay lần thứ 3.

Chia tay anh được 2 tháng thì chị cùng phòng giới thiệu tôi quen em trai chị ấy hơn tôi 3 tuổi. Lúc đó anh làm quen vì gia đình anh đều quý tôi dù tôi mới về chơi nhà anh có một lần với tư cách là bạn cùng phòng với chị gái anh. Anh làm quen tôi rồi hỏi chị gái anh số điện thoại tôi. Anh thường xuyên nhắn tin quan tâm rồi cũng nhanh chóng nói lời yêu.

Tôi do dự vì mới chia tay người yêu, vẫn còn cảm thấy hụt hẫng. Suốt 4 tháng liền sau đó anh đã an ủi và nói tôi rất nhiều, rồi tôi cũng đồng ý. Nhưng sự đời không như tôi nghĩ. Lần đầu tiên hẹn hò và đi chơi, anh đã hỏi cưới tôi, tôi không đồng ý thì anh nói: "Nếu không cưới thì anh không chịu được mỗi lúc gần em".

Anh muốn tôi cho anh tất cả, rồi anh hôn tôi, tôi vung tay đẩy anh ra và nói với anh rằng tôi không thích. Anh đèo tôi về phòng. Những lần sau đến chơi anh đều đòi hỏi tôi nhưng tôi không đồng ý, anh nói tôi cổ hủ, không yêu anh. Anh đòi hỏi nhiều quá cho đến khi tôi khóc, xin anh đừng bao giờ đòi nữa vì chắc chắn tôi không đồng ý đâu.

Nhưng được không lâu sau thì anh… Tôi nhớ như in hôm đó cả dãy trọ còn mình tôi ở phòng, trời thì u ám, anh đến chơi tôi còn chần chừ không dám mở cửa. Khi vào phòng, anh liền đóng cửa lại và cởi hết đồ tôi ra, mặc cho tôi khóc lóc van xin thì anh cũng kệ. Tôi như đi vào bế tắc, tôi nói trong vô thức "Nếu anh dám làm thế, em sẽ chết ngay cho anh xem" thì anh mới dừng tay lại.

Tôi chia tay anh ngay sau đó vì lo sợ lần thứ hai sẽ không còn như lần này nữa. Suốt một năm sau đó anh vẫn nhắn tin muốn tôi quay lại, nghe những dòng tin nhắn của anh cho tôi thật thảm thiết. Chia tay anh, một thời gian sau, người yêu đầu tiên quay lại nói xin lỗi tôi. Đang lúc buồn bã thì người đó quay lại nói xin lỗi tôi về những chuyện đã qua. Tôi lại tha thứ và quay lại với người yêu đầu tiên thêm lần nữa.

Theo như bạn thân tôi nói và bố mẹ tôi nhận xét thì anh hiền và tôi cũng thấy thế. Suốt thời gian một năm rưỡi yêu nhau, anh chưa một lần dám cầm tay tôi dù khi chỉ có hai đứa ở một mình nên tôi luôn cảm thấy an toàn khi ở bên anh. Một hôm tôi buồn quá vì chuyện gia đình, tôi uống rượu và chuyện gì đến cũng đã đến.

Khi ấy đầu óc tôi lâng lâng, chân tay như không còn của mình, không làm được gì cả. Về đến nhà ngủ, sáng dậy nhớ lại mọi chuyện, tôi khóc. Cũng lúc này tôi nhớ lại chuyện năm xưa khi mới học lớp 8, tôi nhớ chuyện xảy ra vào ngày u ám mấy tháng trước.

Tôi khóc như chưa bao giờ được khóc, tôi đau như không thể nào đau hơn được nữa. Anh nhắn tin hỏi tôi còn nhớ gì không? Tôi giả vờ như quên hết mọi chuyện, tôi không muốn nhớ vì tôi sợ nhưng rồi tôi vẫn khóc và thừa nhận rằng mình không hề quên chuyện hôm đấy. Anh dựa vào đó để tiếp tục ép tôi quan hệ với anh những lần sau.

Nửa năm sau tôi nói chia tay anh tạm thời để học, tôi lấy lý do không muốn yêu khi đang học để bảo anh đợi tôi ra trường rồi cưới luôn. Lúc đầu anh đồng ý nhưng sau đó vẫn tìm đến tôi làm chuyện ấy. Rồi dần dần tôi phát hiện ra anh yêu tôi, chỉ lợi dụng lòng tin để lấy trộm tiền của tôi rồi đổi cho người khác. Ngoài tôi thì anh còn nhiều cô gái khác nữa, tôi còn phát hiện ra vô số chuyện anh lừa dối tôi, biết càng nhiều sự thật tôi càng đau và tôi quyết định chính thức nói lời chia tay.

Anh dùng mọi thủ đoạn lừa tôi, dùng gia đình ép tôi tiếp tục quan hệ nhưng rồi tôi cũng không sợ nữa, tôi nhất quyết không chịu gặp dù có ép tôi ra sao đi nữa. Không ép được tôi, cũng không làm sao liên lạc được với tôi, vì tôi đưa sim cho em trai dùng nên anh dùng thủ đoạn kéo tôi đi nhà nghỉ.

Như cái vòng luẩn quẩn tôi lại quay lại với anh người yêu thứ hai sau khi chia tay anh người yêu đầu nửa năm. Nhẹ dạ cả tin đến mức trở thành ngu, tôi đi tin những lời nói, những tin nhắn thảm thiết từ anh cho tôi suốt một năm chia tay mà không hề biết anh ta đang muốn phục thù tôi. Vì từ trước đến nay anh ta đi lừa con gái nhiều rồi và sau khi chiếm đoạt xong anh ta là người chia tay trước chứ chưa bao giờ bị con gái đá.

Tôi là người đầu tiên đá anh ta trước khiến anh ta mất mặt với bạn bè nên kiên nhẫn chờ tôi quay lại để lấy lại cái oai. Quay lại với anh ta, quả nhiên chỉ được 2 tháng thì ngay sau đến tết năm 2011 anh ta đá tôi để đi lấy vợ.

Thời gian sau tôi lại yêu một người bằng tuổi nhưng anh ta yêu người con gái khác trong Nam là bà xã trên mạng ảo của anh ta. Nhận lời yêu anh ta, tôi lại là người phải buông tay, chúc anh ta với người yêu hạnh phúc. Cuộc tình thứ 3 này là cuộc tình sâu đậm nhất, ít kỷ niệm nhất nhưng khiến tôi đau nhất, khóc nhiều nhất. Thời gian đó tôi đang thực tập tại Bệnh viện Bạch Mai mà hôm nào đến viện cũng trong tình trạng 2 mắt sưng húp.

Tôi không bỏ buổi nào đến viện làm nhưng tôi bỏ cơm thường xuyên, không sao tập trung đầu óc vào làm chuyên môn được. Bị nhân viên mắng hoài nhưng cố gắng mấy tôi cũng không sao tập trung nổi để làm, tiêm với lấy máu xét nghiệm thì không sao nhưng cứ truyền là chệch cho dù truyền bằng loại kim dễ nhất trong các loại kim đi nữa.

Bao nhiêu lần nghĩ đến cái chết, tìm cách để chết mà không ai đau lòng. Đến giờ nghĩ lại tôi mới chỉ ở cái tuổi 22, vài hôm nữa mới kết thúc 4 năm học đại học mà đã có tới 4 người đàn ông đụng vào tôi. Bọn đàn ông kia toàn coi tôi như thứ đồ chơi chứ có ai coi trọng tôi đâu. Cố sống, cố học cho tới giờ, không muốn để sau này hối hận nhưng thật sự tôi chỉ muốn chết đi cho rồi.

Có những lần sang đường cao tốc tôi ý định để cho xe lao vào như một vụ tai nạn thì có lẽ không mang tiếng bất hiếu với cha mẹ, không làm cha mẹ mất mặt khi có đứa con tự tử chỉ vì một thằng con trai quen được mấy tháng. Nhưng đến khi nhìn chiếc xe lao tới không hiểu sao lại né đi, rồi lại nghĩ "Vì sao mình phải chết vì một người không xứng đáng mà hủy hoại công sinh thành của bố mẹ hơn 20 năm qua".

Đến giờ tôi vẫn tự hỏi một đứa con gái như tôi có đáng để sống trên đời nữa không khi mà không ai coi trọng tôi hết, cảm giác mình bị coi như một thứ rẻ tiền nó đau lắm. Sống mà không dám tin ai cũng không biết ai mới là người đáng tin. Cuộc sống ở Hà Nội quá nhiều cạm bẫy cho cái đầu đơn giản như tôi thì làm sao tôi có thể vượt qua được đây.




Nguồn VNExpress.net
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)