-
Em đã từng nghĩ, chỉ cần anh phản bội em, quen một ai khác là em sẽ cắt hết mọi liên lạc với anh, hận anh, không nhìn mặt anh suốt đời. Vậy mà khi mọi chuyện xảy ra em không làm được thế, vẫn yêu anh, nhớ anh và mong anh quay về, không một chút thù hận, giờ đây em mới biết đó chính là tình yêu cái mà mình cho đi một cách vô điều kiện : )
-
Xa anh, không gặp anh, em làm được, nhưng trong lòng em mãi đau khổ vì thương nhớ, yêu nhiều lắm, nỗi nhớ quẩn quanh bên em, nước mắt vẫn tìm về với em hằng đêm, thao thức, chờ đợi. Không phải em không quen được ai khác mà em biết rằng con tim mình mãi thuộc về anh. Trước đây mỗi khi không liên lạc được với anh là em cuống lên vì lo lắng lẫn một chút ghen tuông, không biết anh làm gì và ở đâu, trong đầu em đặt ra một mớ câu hỏi vớ vẩn rồi tự trả lời nó theo những suy nghĩ của mình. !~
- Từ nay em không tìm anh nữa, không cuống lên vì không liên lạc được với anh nữa, không đoán già, đoán non xem anh đang làm gì, ở đâu, hoặc với ai vì em biết rằng, anh đang ở "ngay trong lồng ngực em góc bên trái, khi nào trái tim em còn đập, nơi đó mãi lưu giữ hình bóng anh và những gì là của anh mãi mãi". Dù tương lai thế nào thì giờ đây, em chỉ biết chấp nhận cái gọi là số phận, vì em là kẻ thua cuộc, em không muốn có anh bằng mọi giá, em chỉ muốn được đón nhận những gì anh tự nguyện dành cho em, như một món quà dù không cầm được trong tay song em biết nó sẽ là của riêng em mà thôi. Cảm ơn anh đã cho em biết thế nào là tình yêu, còn yêu anh mãi…