Teen 24h 2009-04-07 07:27:19

Ngoại tình ......... nhìn ngược :X :X :X


[size=3]Tôi rất ấn tượng với câu nói mà ngài Pascal đáng kính dặn dò hậu thế: "Có vợ ngoại tình mà còn chung sống là tự đào huyệt chôn mình!".
Thế vợ ngoại tình thì bỏ cô ấy à? Hay giết cô ấy đi? Thế mình ngoại tình thì sao? Đàn ông có được ngoại lệ, tức là được tha thứ không? Có lẽ khi nào sống quá bốn mươi, ngoảnh lại, nhà bác học - triết học - văn sĩ Pascal mới tự xét mình, đặt mình vào hoàn cảnh người khác, giới khác. (Hoặc có lẽ vì thế ông đã không bao giờ sống được tới tuổi bốn mươi). Cũng có thể những ảnh hưởng từ tôn giáo và xã hội của năm thế kỷ trước, sự ngoặt chuyển về thái độ với tôn giáo của gia đình Pascal đã không cho ông có cơ hội ngoái lại.
[/size]

Click this bar to view the full image.
[size=3] Những cuộc sống nào đang kéo dài dằn vặt trong và ngoài hôn nhân? Và bạn đã nghĩ ra lối thoát cho mình chưa?[/size]

[size=3]Tôi có một người bạn gái vật vã khi bắt đầu ngoại tình và cũng vật vã và ghê gớm hơn khi phải dứt ra khỏi mối quan hệ "ít có lý" đó khi một trong hai bên trở nên "ít có tình". Bạn tôi lên án người đàn ông kia lúc đầu dụ dỗ, quyến rũ mà rồi sau cùng lại rũ bỏ lạnh lùng, một người đã lợi dụng cô ấy suốt mấy năm tuổi trẻ đẹp đẽ nhất của cô, để cuối cùng, quay về với vợ, phủi tay sạch bong không lỗi lầm gì. Tôi rất khó khăn để giải thích với bạn rằng đừng chửi bới anh ta nữa, hãy nói cảm ơn anh!
Nói một cách lịch sự thì: Cảm ơn anh vì những giờ phút hạnh phúc đã qua, những kỷ niệm đã có, những ngày tháng đáng lẽ cô đơn thì lại ấm áp. Cảm ơn anh vì đã dành một phần thời gian trong những năm tháng ấy để gắn bó. Cảm ơn vì những lúc chia sẻ niềm vui, chăm sóc khi đau ốm, cảm ơn những lúc đưa đón, những bữa ăn cùng nhau.
Nói một cách tàn nhẫn thì: Không phải cả hai cùng vui vẻ sao, cùng tận hưởng niềm vui sướng được hòa quyện sẻ chia cả thể xác lẫn tâm hồn? Không phải khi anh ta lợi dụng bạn thì bạn cũng chiếm dụng anh ta sao, thậm chí từ một người phụ nữ khác?
Còn nói theo cách của tôi thì: Bạn chửi họ hay bạn cảm ơn họ, có khác gì nhau đâu, có hơn gì nhau đâu? Có thay đổi được gì theo ý bạn đâu? Vậy đừng chửi bới nữa để cho cuộc đời mình nhẹ nhõm, đừng để những hằn thù đầu độc chính tâm hồn mình. Hãy đứng lùi xa một chút để nhìn vào cuộc đời mình và nói cảm ơn những giờ đã sống, sau đó đi tới tương lai. Nếu bạn không muốn thì đáng lẽ ngay từ đầu đừng ngoại tình, đừng đổ lỗi cho tình yêu. Nếu đã không lý trí được ngay từ giây phút đầu tiên cùng nhau thì đừng để những giây phút cuối cùng hủy hoại cả những ngày Sau-Ngoại-Tình.
Có một cô bạn khác lại luôn dằn vặt vì sao họ không bỏ vợ cưới mình? Vì mình xấu hơn vợ họ, kém tài, kém danh hơn vợ họ ư? Hay vì mình không được yêu như vợ họ? Hay họ không muốn cho mình thoát khỏi cây thập giá ngoại tình nặng nề? Hay họ thực sự đúng là người đàn ông vừa ích kỷ vừa tham lam?
Tôi lại nghĩ tình yêu ấy chỉ trắc trở ở mấy chữ "ngoài hôn nhân" (đúng hơn là "ngoài đạo lý") mà thôi. Nhưng đạo lý hôn lớn nhất của con người lại không phải là tình yêu sao? Không phải tình yêu luôn luôn tốt hơn sự hận thù sao? Không phải vì tình yêu mà người này có thể yêu người khác, một người xấu hơn, kém tài hơn, thiếu danh phận hơn người khác sao? Không phải trên cán cân sắc đẹp, công danh và đạo đức thì tình yêu đã chiến thắng sao?
[/size]

Click this bar to view the full image.
[size=3][/size]

[size=3]Hai quan điểm và lời an ủi trái ngược trên của tôi trước hai chuyện ngoại tình khác nhau có mâu thuẫn chăng, và nếu vậy thì ngoại tình là xấu xa hay lẽ thường? Tôi nghĩ giờ đây trong cuộc sống, trong cuộc tình, chẳng còn tồn tại khái niệm đúng - sai - phải - trái, mà vấn đề chỉ là: bạn chấp nhận, hay không chấp nhận? Không chấp nhận thì đừng yêu, đừng chia tay. Còn đã chấp nhận thì đừng dằn vặt mình và dằn vặt người.
Giống như trong câu chuyện cổ, khi giành giật nhau, người mẹ đã buông tay con cho kẻ thù. Không thể nói đó là tốt hay xấu, bởi có thể buông tay thì sẽ mất đứa con, nhưng cũng có thể giữ con lại nó sẽ bị xé đứt. Và kẻ thù sẵn sàng làm cho bạn đứt. Vậy đừng lấy vợ/ chồng họ hoặc tình nhân của vợ/ chồng thành kẻ thù. Hãy nhìn họ như nhìn một số phận. Và tìm cách bao dung họ lẫn bao dung lấy bản thân mình. Đó là cách duy nhất để tự bảo vệ mình và tâm hồn mình trước chuyện ngoại tình, cho dù ta là người đứng ở ngã ba đường, không biết đi về đâu trong tình yêu này. Và ít nhất như thế, bạn cũng không bị biến thành thủ phạm, nạn nhân trong những tin pháp luật nhan nhản trên báo chí có dính tới chữ ngoại tình.
Hết yêu, hoặc hết được yêu, thì cũng buông tay cho người ta đi. Dù mình là vợ, là tình nhân, là chồng. Kịch của Shakespeare chẳng từng có nàng bị chồng nghi ngoại tình nên cầu xin: "Nếu không yêu em nữa, hãy để em đi. Đừng giết em tội nghiệp!". Thế kỷ mới, chắc người ngoại tình phải học sẵn câu nói ấy, nhưng là tự cầu xin mình: Nếu họ không yêu ta nữa, thôi xin ta hãy để cho họ ra đi!
Những cuộc sống nào đang kéo dài dằn vặt trong và ngoài hôn nhân? Và bạn đã nghĩ ra lối thoát cho mình chưa?[/size]
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)