Attila (? - 453) - Đại đế của đế quốc Hung Nô
Dưới quyền cai trị của Attila, binh sĩ người Hồ (sử Trung Quốc gọi là Hung Nô) trở thành một trong những đạo quân thiện chiến nhất trong lịch sử, thôn tính hầu hết châu Á vào năm 450. Thế nhưng, vị hoàng đế đầy quyền lực Attila lại chết vì… chảy máu cam trong tiệc cưới của chính mình.
Năm 453 sau công nguyên, Attila cưới một thiếu nữ tên là Ildico. Nổi tiếng về sự hung mãnh trên chiến trường nhưng bình thường, Attila ăn uống rất ít trong các bữa tiệc lớn. Tuy nhiên, ông đã dành cho mình một ngoại lệ trong ngày đại hỉ và uống rất nhiều rượu. Đêm đó, ông bị chảy máu mũi nhiều lần nhưng say tới mức không nhận ra và đã chết ngộp trong máu của chính mình. Xác chết của Attila được người hầu tìm thấy vào sáng hôm sau.
————————-o0o0o————————-
Tycho Brahe (1546 - 1601) - nhà thiên văn học Đan Mạch nổi tiếng ở thế kỷ 16. Những nghiên cứu của ông đặt nền tảng cho thuyết "Vạn vật hấp dẫn" của Newton sau này.
Nguyên nhân chết: Không tới nhà vệ sinh đúng thời điểm.
Ở thế kỷ 16, rời bàn tiệc trước khi bữa ăn kết thúc được xem là điều sỉ nhục đối với chủ nhà. Vào cái ngày định mệnh đó, Brahe, một chiếc "hũ chìm", đã nhập tiệc với cái bụng óc ách. Tệ hại hơn, ông uống rất nhiều trong bữa ăn và lịch sự tới nỗi không dám từ chối những ly rượu chúc tụng của các thực khách khác. Cuối cùng, bàng quang của ông chịu không nổi đã bục ra, giết chết ông một cách từ từ và đau đớn trong 11 ngày sau đó.
————————-o0o0o————————-
Horace Wells (? - 1848) - Nhà nghiên cứu tiên phong về sử dụng thuốc gây mê trong thập niên 40 của thế kỷ 18.
Nguyên nhân chết: Dùng thuốc gây mê để tự tử.
Trong khi làm thí nghiệm với các loại khí khác nhau để tìm ra loại thuốc gây mê hiệu quả nhất, Wells đã mắc nghiện chất chloroform. Năm 1848, ông bị bắt giữ vì đã dùng bình xịt phun axít sulfuric vào 2 phụ nữ. Trong một lá thư viết từ nhà ngục, ông cho rằng chất chloroform đã gây ra các vấn đề cho mình vì ông bị ảo giác trước khi tấn công các nạn nhân. 4 ngày sau đó, Wells chết trong nhà giam. Ông đã tự gây mê bằng chất chloroform trước khi dùng dao cạo cắt động mạch đùi.
————————-o0o0o————————-
Francis Bacon (1561 - 1625) - Triết gia Anh nổi tiếng nhất thế kỷ 16, một nhân vật đa tài từng làm nghị viên, nhà văn, nhà khoa học; thậm chí có thuyết cho rằng ông là tác giả một số vở kịch của Shakespeare.
Nguyên nhân chết: Nhồi tuyết vào gà.
Một buổi chiều năm 1625, Bacon ngắm cơn bão tuyết đang gào thét bên ngoài nhà và nảy ra ý tưởng sử dụng tuyết để bảo quản thực phẩm. Quyết tâm kiểm chứng ý tưởng đó, Bacon mua một con gà ở làng bên, làm sạch rồi đứng ngoài trời nhồi đầy tuyết vào con gà để làm lạnh. Không biết con gà có lạnh cứng không, còn Bacon thì có.
————————-o0o0o————————-
Aeschylus (? - ?) - Kịch tác gia nổi tiếng của Hy Lạp thế kỷ 5 trước công nguyên. Nhiều sử gia coi ông là cha đẻ của bi kịch Hy Lạp.
Nguyên nhân chết: Bị đại bàng thả một con rùa trúng đầu.
Đại bàng khi bắt được rùa thường tìm cách đập vỡ lớp mai cứng bằng cách thả con mồi từ trên cao xuống một tảng đá. Một con đại bàng đã tưởng nhầm đầu của Aeschylus là hòn đá (ông bị hói đầu) và đã thả con rùa trúng vào đó.
————————-o0o0o————————-
Lully, Jean Baptise (1632 - 1687) - Nhạc sĩ cung đình nổi tiếng, người chuyên viết các vở nhạc kịch cho vua Pháp.
Nguyên nhân chết: Vì yêu âm nhạc.
Trong khi tập luyện cùng các nhạc công, Lully đánh nhịp say sưa đến mức đâm xuyên chiếc gậy nhạc trưởng vào chân mình, sau đó ông bị nhiễm trùng và chết.
————————-o0o0o————————-
Allan Pinkerton (1819-1884) - người sáng lập văn phòng thám tử Pinkerton lừng lẫy, cha đẻ của các kỹ năng điều tra hữu ích như theo dõi đối tượng tình nghi, giả trang… đã chết vì bị sưng lưỡi - hậu quả của việc cắn phập vào lưỡi trong 1 lần trượt chân ngã trên vỉa hè.
————————-o0o0o————————-
Ai cũng biết Lý Bạch (701-706) là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất của Trung Quốc. Ông cũng nổi tiếng với tài uống rượu như hũ chìm và chỉ trong lúc say mới viết nên những tác phẩm kinh điển nhất.
Một đêm, Lý Bạch xuôi thuyền theo dòng sông Dương Tử, vừa uống rượu vừa thưởng trăng. Trong cơn men, ông đã lao thẳng xuống sông để ôm lấy bóng trăng lững lờ trên mặt nước.
————————-o0o0o————————-
Cái chết của ông vua Thụy Điển Adolf Frederick vào năm 1771 (thọ 61 tuổi) được coi là bài học giáo dục sâu sắc nhất về thói tham ăn vô độ.
Sau bữa ăn quá đỗi thịnh soạn bao gồm các món tôm hùm, trứng cá hồi, dồi lợn, súp rau cải, cá trích hun khói, rượu sâm banh và 14 loại món tráng miệng ưa thích, ông đã chết vì tắc thở.
————————-o0o0o————————-
Sau cuộc nội chiến nước Mỹ, chính trị gia Clement Vallandigham đến từ bang Ohio nổi lên như 1 luật sư tài ba “đánh đâu thắng đó”.
Năm 1871, ông thầy cãi nhận biện minh cho thân chủ Thomas McGehan - người bị kết tội bắn chết một ông tên là Tom Myers trong cuộc ẩu đả ở quán rượu. Vallandigham lập luận rằng chính Myers đã vô tình tự tay bóp cò trong lúc rút khẩu súng ra khỏi vị trí bên đầu gối.
Để có sức thuyết phục hơn, Vallandigham đích thân diễn lại cảnh “bắn nhầm”. Không may, lập luận của ông “vận” ngay vào tác giả: ngón tay vô tình chạm cò và viên đạn xuyên thẳng qua tim Vallandigham.
Cả phiên tòa hò reo vì chiến thắng của Vallandigham. Thân chủ McGehan được tuyên trắng án trước lúc ông thầy cãi trút hơi thở cuối cùng.
————————-o0o0o————————-
Tính tới thời điểm này, cầu thủ Ray Chapman của đội bóng chày Cleveland Indians là người duy nhất thiệt mạng vì quả bóng chày.
Vào hồi đầu thế kỷ 20, cầu thủ ném bóng thường có thói quen trát đất vào quả bóng để cho đối thủ bắt bóng phía bên kia khó nhìn. Cũng chính vì lẽ đó mà trong trận đấu với đội New York Yankees diễn ra ngày 6/8/1920, Chapman đã để cho quả bóng sắt của Carl Mays lao thẳng vào đầu mình, vỡ sọ chết.