[size=6]Biết nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn, cần tinh trùng, trong khi nguồn cung tại các ngân hàng còn khan hiếm, nhiều trai trẻ đã mang "giống" của mình ra để chào hàng.[/size]
[size=6][/size]
[size=6]Không khó để tìm thấy những lời rao vặt này. Ảnh chụp màn hình[/size]
[justify]Sốc với những lời chào hàng "độc": tập tạ, chuẩn men[/justify]
[justify]Chỉ cần gõ vài từ khóa, bạn có thể tìm thấy ngay rất nhiều thông tin liên quan: “Mình có chút chuyện cần tiền nên muốn bán tinh trùng tại Hà Nội. Hình thể: cao 1m78, nặng 77kg, gương mặt dễ nhìn, sinh viên ĐH KTQD năm 4, không hút thuốc, uống bia rượu, đời sống lành mạnh, tinh trùng đảm bảo chất lượng”.[/justify]
[justify]“Tôi năm nay 30 tuổi cao 1m70, nặng 66kg, trình độ Cao Đẳng, đã có vợ và 2 con trai, giống cực khỏe”, “Sinh năm 1984, người Miền Tây, cao 165cm, nặng 68kg, tốt nghiệp đại học. Dễ mến, thông minh, nhanh nhạy. Lối sống tốt, không ăn chơi bệnh hoạn, cơ thể khỏe mạnh. Nhờ tập tạ thường xuyên mà tinh trùng siêu tốt – giá rẻ!”.[/justify]
[justify]Sau khi cưới được 1 năm, dù đã “thả tích cực” song vợ chồng chị H.T ( sống tại Trương Định, Hà Nội) vẫn không thấy dính bầu. Anh chị tự an ủi rằng do vòng kinh của chị không đều, thêm phần tâm lý của cả hai có lẽ chưa thoải mái, chưa đủ độ… sẵn sàng. [/justify]
[justify]Song khi tới 2 năm, trước sự thúc giục của cha mẹ, anh chị quyết định phải đi khám, khi được bác sĩ thông báo, chị T. ngất lên ngất xuống khi biết chồng chị không có tinh trùng và đây chính là nguyên nhân khiến anh chị "thả mãi nhưng con chưa về".[/justify]
[justify]Từ ngày biết kết quả, anh chị suy sụp nhiều, cả hai lao đi chạy chữa tìm thuốc tìm thầy nhưng kết quả thu về vẫn là con số 0. Sợ càng để lâu, chị càng nhiều tuổi thêm phần cả hai đều ao ước sớm có tiếng trẻ con cho vui nhà vui cửa nên anh chị quyết định xin tinh trùng để thụ tinh ống nghiệm. [/justify]
[justify]Để được nhận mẫu tinh trùng từ ngân hàng của bệnh viện, từ đó thực hiện IUI (bơm tinh trùng vào buồng tử cung), vợ chồng chị được yêu cầu phải hiến một mẫu để trao đổi. Những người thân, quen - ai biết cũng đều cảm thông với hoàn cảnh éo le của anh chị nhưng khi nói tới việc cho tinh trùng thì ai cũng lắc đầu, ái ngại. [/justify]
[justify]Chị tâm sự: “Việc này khiến chúng tôi suy nghĩ rất nhiều, xin tinh trùng chứ không phải đi xin một bát cơm hay một tô phở. Đây là việc hết sức tế nhị. Nếu xin từ người quen thì nhỡ sau này họ đòi con hay thế nào thì sẽ phiền phức, mà thực tế cho thấy ai ai cũng ngại ngần”.[/justify]
[justify]Nghe theo nhiều người bạn, chị cũng lên mạng tìm kiếm và chị bất ngờ khi trên mạng những lời rao vặt “bán tinh trùng” không hề ít. Để tránh lùm xùm, anh chị quyết định tìm mua trên mạng xin tinh trùng rồi… "tự bơm". [/justify]
[justify]Chị có liên hệ với một người tự nhận mình là “người có đạo đức, giúp việc thiện, tiền tùy tâm”, chị tâm sự: “Khi mình gọi điện hỏi thì người đó dứt khoát bảo ‘chị nhầm máy’ nhưng chỉ khoảng 30 phút sau số máy đó gọi lại và hẹn tôi lên chat trên mạng”.[/justify]
[justify]Ban đầu, chị thấy người rao rất có tâm “chỉ muốn tôi có thai còn tiền thì tùy tâm”, song khi đặt vấn đề chị sẽ bay vào Thành phố Hồ Chí Minh, người rao nhấn mạnh với chị rằng “Tiền thuê phòng, đi lại của em chị phải chi trả, nếu có kết quả, thì chị chỉ cần biếu em 'chục củ' (10 triệu-PV) thôi”.[/justify]
[justify]Sau lần đó, vợ chồng chị còn liên hệ với thêm vài người rao bán nữa, chị sợ xanh mặt khi có nhiều người còn có “thiện ý” muốn cho tinh trùng… trực tiếp mấy lần cho chắc. [/justify]
[justify]Trong vai người có nhu cầu mua tinh trùng, thử liên hệ với một người rao bán có nick longth, chúng tôi nhận được câu trả lời ngay: “Chị giỏi đó, gặp người chuẩn men, tinh trùng xịn, trúng phóc à”.[/justify]
[justify]Người thanh niên này cho biết, anh ta sinh năm 1976, người ở quận 12, TP Hồ Chí Minh. Là nhân viên văn phòng. Sau vài câu mở đầu hết sức khách sáo, anh chàng này vồ vập hơn khi thấy khách hàng giới thiệu là một cô gái trẻ, sinh năm 1986, lấy chồng 2 năm nhưng chồng tinh trùng yếu. [/justify]
[justify]Khi được hỏi, tại sao anh lại đăng thông tin cá nhân lên mạng, có ngại không, anh ta bảo: “Ngại gì, đăng cho vui mà”.[/justify]
[justify]Rồi anh ta khẳng định, “em tìm tới anh là hoàn toàn chính xác, giống của anh tốt thôi rồi”. Anh ta còn minh chứng bằng việc gửi ảnh hai đứa con là sản phẩm của anh cho khách hàng xem. [/justify]
[justify]Không chỉ nick longth mà chúng tôi còn liên lạc với vài người nữa. Đặc điểm chung ở họ đó là luôn nói đây là lần đầu “nghiêm túc”, rất nhiều người muốn nhưng anh không cho.[/justify]
[justify]Tìm hiểu sâu, chúng tôi nhận ra rằng, họ chắc chắn sẽ không khai “sự thật” là đã "hiến giống", thực hiện những phi vụ mua bán cho bao nhiêu người đơn giản vì “sợ khách hàng chạy mất”. Bởi tỷ lệ cho tinh trùng càng nhiều thì khả năng cận huyết càng cao. [/justify]
[justify]Nick longth tỏ ra rất vồn vã, anh ta còn gửi cho chúng tôi cả trang web cá nhân để chứng minh anh có gia đình, hai con. Trong cuộc nói chuyện, người đàn ông đó liên tục đưa ra những lời nói rất khiếm nhã, dung tục để “nhử khách hàng”. Người bán rất nhiệt tình gợi ý tìm nhà ở, khách sạn để giúp cả hai được xong việc. [/justify]
[justify]Không chỉ nick longth, bất cứ người rao nào cũng luôn khẳng định rằng “cho tinh trùng trực tiếp sẽ tốt hơn việc gián tiếp”, họ luôn nhấn mạnh với khách hàng rằng “cho trực tiếp… vừa thích, hiệu quả cao”.[/justify]
[justify]Sau một hồi trao đổi qua chat, nick longth đồng ý bán tinh trùng với giá 5 triệu đồng, đảm bảo sau khi xong việc bí mật, đường ai nấy đi. [/justify]
[justify]Có nhiều nơi còn “từ thiện” cả tinh trùng với điều kiện phải… trực tiếp. Những lời rao từ thiện xuất hiện nhan nhản trên các diễn đàn: “Em 25 tuổi, đang là sinh viên, có lối sống khỏe mạnh. Cùng là con người, điều quan trọng là phải yêu thương nhau, em cho miễn phí tinh trùng cho chị nào bị hiếm muộn. Em sẽ cho thật nếu các chị đồng ý cách trực tiếp”, “Chị nào hiếm muộn liên hệ em theo số 016…, em tặng miễn phí”…[/justify]
[justify]Chuyên gia nói gì?[/justify]
[justify]Theo bác sĩ Lê Thị Kim Dung - trưởng khoa Sản - trung tâm Thái Hà cho biết, việc tự ý mua bán tinh trùng rất nguy hại, bởi không ai đảm bảo được đó là nguồn "giống" tốt hay không, không mang bệnh di truyền, truyền nhiễm hay những gen trí tuệ không cao. Ngoài ra, nếu nhận nguồn tinh trùng từ những người rao bán chuyên nghiệp, nguy cơ càng lớn hơn về việc nhiễm bệnh và hệ lụy hôn nhân cận huyết sau này. Lý do thứ hai thuộc về tâm lý, người cho biết người nhận, có thể một lúc nào đó họ sẽ đi tìm con và sẽ gặp phiền phức.[/justify]
[justify]Hiện nay cả nước có 15 trung tâm hỗ trợ sinh sản, nhiều đơn vị đã có ngân hàng lưu giữ tinh trùng, sử dụng cho các trường hợp chữa vô sinh do không có tinh trùng.[/justify]
[justify]Nguồn cung cấp tinh trùng là những người tự nguyện hiến, trên nguyên tắc bí mật, tự nguyện, vô danh. Người hiến phải đảm bảo các yêu cầu về mặt sức khỏe (không có bệnh về di truyền, truyền nhiễm), có trí tuệ tốt (ở nước ngoài có thể tính chỉ số IQ, còn Việt Nam ưu tiên sinh viên, đã tốt nghiệp đại học), về di truyền: mấy đời gần đây không có bệnh, và dưới 35 tuổi. Những người này chỉ được hiến tinh trùng một lần duy nhất, bởi cho càng nhiều lần thì xác suất kết hôn cận huyết càng lớn. [/justify]
[justify]Bác sĩ khuyến cáo, các cặp vợ chồng chữa vô sinh nên đến những cơ sở uy tín, được cấp phép và nhận nguồn tinh trùng rõ nguồn gốc, được sàng lọc cẩn thận tại các đơn vị này, tuyệt đối không nên vì nhiều thủ tục, mất thời gian mà mua bán bên ngoài, trên mạng, bởi rất có thể tiền mất, tật mang.[/justify]