e,c e mình qen nhau 1 cách rất tình cờ,cũng vì cái tính ngang bướng của e cố đánh thắng c 1 ván caro mà càng cố lại càng thua,và từ đó c e mình thân nhau lun,e dạy cho c nhìu điều hay về cuộc sống,nhìu thay đổi về chính tính cách k tốt của c,sự ngang bướng,cứng đầu,bốc đồng,c học đc từ e rất nhìu cái hay về cuộc sống,cách sống…c lun coi e là e trai trong nhà,và c bit e cũng vậy,có hôm c bị đau ngủ k đc e thức chém gió vs c tới lúc c ngủ lúc nào k hay,có lúc c bị đòn e thấy c bị đánh bao nhiu cũng im lặng k khóc k ré,thế mà e còn run hơn cả c ^^,lúc c cần việc j e cũng đều sẵn sàng giúp c,dù nhìu lúc c có tật xấu giận cá chém e,nhưng e vẫn cười vẫn vui vẻ,thế nhưng điều e làm c pùn nhất là im lặng và mún tránh c,e là đứa bit rất rõ cái tính hay tiếc nuối qá khứ của c,vậy tại sao e lại làm như thế,c hỏi bao nhiu lần lí do e đều tránh lơ….c thật sự k hỉu…có cần phải như vậy k e,có cần phải đối xử vs c như vậy k??? trong lòng c e lun là đứa e trai tốt nhất,nhìu lúc c nằm ngĩ đến mà nước mắt cứ rơi,là vì sao,là vì c k đc lí do e mún tránh xa c,hay là vì c mất đi 1 đứa e tốt,c cũng chẳng bit,chỉ là pùn và tiếc nuối khi nhớ tới e,đứa e tốt….c lun nhớ về e..sống thật tốt e nhé