Ăn nhậu rồi đi hát dường như đã trở thành một 'món' tráng miệng được quý ông sử dụng trong các dịp vui vẻ.
Hoài 'phò', quản lý một quán karaoke có thâm niên ở đường dọc bờ sông Tô Lịch, tiết lộ về những góc khuất, những ngón nghề hút khách phía sau hậu trường của những quán karaoke Hà Nội.
Theo lý giải của Hoài, khách đến quán karaoke mục đích là giải trí, vì vậy ngoài hát còn phải nhẩy nhót, phải có tiếp viên.
Theo lời của Hoài, các 'chân dài' phục vụ ở những quán karaoke được chia thành 2 loại: Chân dài cắm và chân dài dạo.
'Chân dài cắm' là cách gọi chỉ những nhân viên thường làm việc cố định tại một quánkaraoke.
Tiếp viên 'cắm' trong quán thường được tuyển chọn khá kỹ lưỡng và đồng đều. Thông thường các tiếp viên sẽ có mặt ở quán từ khoảng 12h và sẽ kết thúc ca làm việc vào 24h.
Mỗi khi có khách hát, các tiếp viên sẽ được điều đến để khách chọn lựa. Nếu không vừa ý, phục vụ sẽ thay bằng một loạt nhân viên mới.
Với những khách hát có kinh nghiệm thì 'hàng đẹp' bao giờ cũng được đưa ra sau.
Một số quán có nữ tiếp viên mặc áo 2 dây,
không nội y… phục vụ khách nam
Thông thường tiếp viên 'cắm' ở quán nào sẽ chỉ phục vụ cho quán đó cho tới khi rời đi nơi khác. Tất cả nhân viên sẽ đều phải tuân thủ theo sự chỉ đạo của quản lý quán.
Nói về 'chân dài dạo', Hoài cho biết đó là cách ví von để chỉ những tiếp viên được thuê đến quán để phục vụ theo nhu cầu của khách.
Khu vực tập trung nhiều dịch vụ nhất phải kể đến các tuyến đường Láng, Nguyễn Chí Thanh, Nguyễn Khang, Cầu Giấy… Ở những 'điểm nóng' này có thể có đến trên dưới 10 chủ dịch vụ.
Dù là tiếp viên 'cắm' hay tiếp viên 'dạo' thì họ luôn sẵn sàng chiều khách tới bến nếu như khách hàng sẵn sàng 'chi đậm'.
Tính trung bình, mỗi buổi hát kéo dài từ 1 - 2 tiếng, các nhân viên được khách 'típ' khoảng 100.000 - 200.000 đồng, trừ đi các khoản phải nộp thì số tiền còn lại không đáng kể.
Chính vì vậy, các tiếp viên phải có các chiêu trò để 'câu' tiền của khách đến hát và sẵn sàng phục vụ khách từ A đến Z nếu như khách có nhu cầu.
Một trong những 'chiêu trò' phổ biến trong các quán karaoke là mua quần áo.
Thông thường giá để mua 'một mảnh' là 500.000 đồng. Sau khi đưa tiền tiếp viên sẽ lột 'nội y' ngay tại chỗ.
Muốn tiếp viên ngồi hát với mình trong những bộ cánh không có nội y, thông thường khách sẽ phải bỏ ra không dưới 1 triệu đồng.
Thông thường màn vui chỉ dừng lại ở đó bởi nguyên tắc là chủ quán không cho phép tiếp viên đi quá giới hạn trong quán karaoke.
Muốn có những cuộc vui nặng đô hơn nữa như múa lửa, tắm bia… sẽ phải tìm đến những quán hát 'đặc chủng'.
Sau quá trình 'tìm hiểu' nhau qua màn 'ca hát và du lịch', con đường để các tiếp viên bán dâm hết sức đơn giản.
Nếu khách có nhu cầu 'vui vẻ', cả khách và nhân viên có thể tự thỏa thuận với nhau để tìm bãi đáp là các nhà nghỉ ở xung quanh đó.
Đối với những tiếp viên cắm, luật bất thành văn là không được phép ra khỏi quán trước khi hết ca (thường là khoảng 24h).
Nếu khách và tiếp viên thấy 'ưng nhau' và thỏa thuận được giá cả có thể xin số điện thoại, để đợi sau khi hết ca sẽ 'tái hợp'.
Còn đối với các 'tiếp viên dạo', công việc này đơn giản hơn rất nhiều. Nếu khách có nhu cầu có thể tiến hành được ngay.
Mặc cho việc hát hò trong phòng diễn ra, cả hai có thể 'tách nhóm' tới các nhà nghỉ ở gần đó.
Giá cả mỗi lần bán dâm hoàn toàn có thể do tiếp viên và khách tự thỏa thuận với nhau, trong khoảng từ 500.000 - 1 triệu đồng.
Tuy nhiên đã thành một quy luật bất thành văn, nếu nhân viên dạo đi nhà nghỉ bán dâm với khách thì sẽ được đội ngũ 'xe ôm' tính bằng 2 lần ngồi bàn tức là phải nộp lại 100.000 đồng.
Thực tế thời gian qua cho thấy, tệ nạn mại dâm đang có chiều hướng bùng phát trở lại và những quán karaoke có kèm tiếp viên phục vụ là một phần của tệ nạn này.
Đằng sau những quán karaoke này, tệ nạn mại dâm giống như những đợt sóng ngầm dữ dội. Đây là điều mà các cơ quan thực thi pháp luật cần phải lưu tâm.