~~~ ** Mưa rơi…
* Thế là e mất a rồi đúng ko a?
.
.
.
Đêm….. Nỗi đau sâu thẳm trong tim. Quặn lại rồi tuôn trào, vỡ oà theo dòng nước mắt
… Đưa tay giữ chặt để ngăn ko bật ra tiếng nấc. E đau đớn nghĩ đến a đang yên bình nơi nào đó
.
.
.
Tự nhủ phải quên đi. Xoá hết rồi mà. Đốt hết rồi mà. Sao kí ức trong tim vẫn ko hề phai mờ
…. Ừ thì
— * Em yêu anh đấy
.
.
Ừ thì :
— * Em nhớ anh đấy
.
.
Nhưng nhớ có để làm gì không anh?
.
.
Cho dù đau cũng vẫn phải chấp nhận
….. Vì em mất anh thật rồi…
… * Vì ta xa nhau lắm rồi…
— Ngoài trời. Mưa lại rơi. Em ghét mưa. Ko hề thích mưa. Nhưng em lại yêu 1 cơn mưa…. * Là anh *
Anh là cơn mưa mà em yêu nhất…
.
.
.
.
E đã thử bước về phía nắng. Vì em thích nắng
— Nhưng rồi… em nhận ra… nắng rát lắm — nắng làm em đau 1 lần nữa
Là em ngộ nhận anh ạ —
Em không yêu nắng… Em đến với nắng vì cần nắng làm ấm trái tim. Trái tim đã đóng băng
=== Nhưng nắng lại làm em tổn thương… Làm nỗi đau của qá khứ hiện về
… Bất chợt — nhận ra rằng — Em còn yêu anh … Nhiều lắm anh à
.
.
Có những lúc em tự hỏi … * Nếu em đưa tay ra níu kéo. Liệu anh có trở về bên em ko? *
— Nhưng rồi em giật mình —
Anh có hạnh phúc của riêng mình mất rồi
.
.
.
……….. Em mất cảm giác mất rồi. Chẳng thể yêu ai được nữa. Đơn giản vì em mất lòng tin rồi
Chẳng có gì là mãi mãi cả…
Đối với em bh. Tình yêu nó xa vời lắm. Ảo lắm