Không thể nói tròn chữ và đôi chân bị liệt, đã từng có lúc muốn tự tử vì tuyệt vọng, ít ai có thể nghĩ rằng cô gái ấy còn viết được tiểu thuyết. Mất 6 năm, Trà My mới hoàn thành "Giấc mơ đôi chân thiên thần"
Có lẽ bất cứ ai khi có dịp tiếp xúc với Trà My cũng đều rất bất ngờ về nghị lực sống của cô bạn. Thượng đế đã cướp đi giọng nói và đôi chân của Trà My nhưng có lẽ ông ấy đã không thể nào cướp mất nụ cười và nghị lực sống phi thường của cô ấy.
Trà My hay cười, bạn ấy thích đọc sách và cả viết sách nữa. Cô bạn ấy đã bằng chính tài năng của mình, vượt qua sự an bài của số phận để hoàn thành một trong những ước mơ của mình, xuất bản thành công cuốn sách "Giấc mơ đôi chân thiên thần".
"Tôi khuyết tật chứ không tàn tật"
Thật ra thì trong chính bản thân mỗi người đều bị khuyết tật cả, có người thì bị khuyết tật ở các lãnh vực trong cuộc sống như: họ có thể cực giỏi trong việc học tập nhưng thể thao và tham gia các hoạt động xã hội thì quả là một vấn đề lớn đối với họ, có người thì bị khuyết tật về một nhân cách nào đó trong con người, hoặc có người không may mắn khi bị khuyết tật ở tay, ở chân, ở mắt…Nhưng điều quan trọng nhất đừng bao giờ bị "khuyết tật" vào niềm tin, vào con người, bởi lẽ nếu bạn đánh mất đi điều quan trọng ấy, bạn đã trở thành một kẻ tàn tật mất rồi.
Trà My cũng vậy, mặc dù bạn ấy không thể nói tròn vành rõ chữ, đôi chân cũng không thể di chuyển bình thường như những người bạn khác nhưng bạn ấy có niềm tin, có nghị lực, có ước mơ và tự tin để thực hiện ước mơ đó….Tất cả những điều đó đã làm cho cô bạn không bao giờ trở thành một người tàn tật trong chính cuộc sống của mình.
Khi được hỏi về lý do tại sao đôi chân của Trà My lại trở nên như thế, cô bạn có vẻ buồn, rồi cặm cụi viết trong sổ tay: "Bạn có thể hỏi về vấn đề khác được không?". Có lẽ đó là một nỗi đau mà My không bao giờ muốn nhắc tới nữa. Trà My tâm sự rằng: "Từ nhỏ, do yếu tố về sức khỏe, My đã không được đến trường như những người bạn khác, việc học và biết chữ là do 3 người em trong nhà đã dạy cho My. Rồi dần dần My bắt đầu đọc sách, My thích đọc sách lắm, cuốn sách My yêu mến nhất chính là cuốn "Mãi mãi tuổi hai mươi", My đã đọc đi đọc lại cuốn ấy 2 lần rồi đấy."
Từ những cuốn sách, những câu chuyện mà My được nghe kể, cộng thêm trí tưởng tưởng phong phú của mình, My bắt đầu viết truyện ngắn, tiểu thuyết và cuốn sách "Giấc mơ đôi chân thiên thần" chính là "đứa con tinh thần" mà My đã "thai ngén" suốt 6 năm trời. Trà My mỉm cười kể lại: "6 năm trời không phải là một khoảng thời gian ngắn, My đã phải bỏ rất nhiều tâm huyết cho cuốn sách này, có nhiều khi My muốn bỏ cuộc nhưng khi hình dung sẽ có một ai đó đang chờ đón những thành công của My thì My cảm thấy mình phải cố gắng nhiều hơn nữa."
Cuốn sổ và cây viết là hai người bạn thân thiết của My giúp My trò chuyện với bạn bè.
Khó khăn lắm mới viết xong một cuốn sách và sau đó là càng khó khăn hơn nữa khi việc xuất bản cuốn sách không phải là một điều dễ dàng. Tiếp tục 1 năm sau đó, My cùng những người bạn thân của mình đã gọi điện thoại đến nhiều nhà xuất bản, mong sao cuốn sách ấp ủ giấc mơ của My sẽ chạm tới tay những người bạn khác. Và thật may mắn và hạnh phúc, khi ước mơ nhỏ nhoi ấy đã trở thành hiện thực.
"Cuộc sống như một khuôn nhạc".
Trà My đã từng muốn tự tử, đã từng mất niềm tin vào cuộc sống của mình. Những lúc yếu lòng như thế, cô bạn bắt đầu nghĩ đến gia đình, đến bố mẹ, ba người em và những người bạn đã luôn ủng hộ, yêu mến My. My ví cuộc sống của mình như một khuôn nhạc với những nốt nhạc lúc trầm, lúc bổng, lúc du dương, lúc réo rắt…và điều quý giá nhất hiện giờ mà My có được chính là sự tự tin. Nó đã giúp cho My vượt qua những nốt nhạc trầm lắng để với đến những nốt nhạc du dương, hạnh phúc.
Trà My quê ở Quảng Trị và hiện giờ cô bạn đang ở Sài Gòn để tham gia hành trình đồng hành với "Giấc mơ đôi chân thiên thần". My bật mí rằng mình rất thích sự sôi động của thành phố Hồ Chí Minh và thích nhất là những món ăn đậm chất miền Nam như: bánh xéo, bò bía, chè…và được sống, làm việc tại Sài Gòn chính là một trong những ước mơ của cô bạn này đấy!
Sắp tới, mong ước của My chính là có một ai đó có thể chữa khỏi giọng nói của mình. My hiện giờ vẫn có thể nói được, nhưng giọng vẫn còn ú ớ, chữ rõ, chữ không….Có một người bạn nói rằng giọng nói của My có thể chữa khỏi, và My tin rằng phép màu sẽ xuất hiện nếu My biết cố gắng và có niềm tin vào cuộc sống này. Không những thế, cô bạn còn ấp ủ ước mơ sẽ xuất bản một cuốn sách dành riêng cho những bạn bị khuyết tật nữa đó. Chúng ta hãy cùng cầu chúc cho những giấc mơ của cô bạn sẽ trở thành hiện thực, các bạn nhé!