Địa chỉ trích dẫn
Chú ý Địa chỉ này vần có hiệu lực trước 23:59:59
Chuyên hát nhạc trẻ sôi động, phải vũ đạo… nhưng bác sĩ cảnh báo Ưng Hoàng Phúc phải bỏ nghề, nếu không sẽ chết trên sân khấu vì chấn thương cột sống.
Anh chàng đẹp trai đóng bộ vest đến chỗ hẹn, trông giống phong thái một doanh nhân hơn một ca sĩ. Anh tiếp chuyện một cách cởi mở, khác hoàn toàn cách đây 2 năm về trước, hay đau nhức, nhăn nhó, bỏ cả việc đi hát, chỉ suốt ngày ngồi nhà luyện game online… Ưng Hoàng Phúc vắng bóng một thời gian dài vì bệnh nặng, nay đã bình phục 90% và xuất hiện trở lại chín chắn hơn.
- Người hâm mộ không khỏi lo ngại khi biết tin anh bị bệnh nặng. Chính xác nó đã bắt đầu và diễn tiến như thế nào?
- Khoảng năm 2001, khi gần kết thúc hợp đồng với 1088, tôi bắt đầu phát hiện ra mình có “vấn đề” khi tập nhảy, đau lưng, hông kinh khủng. Lúc đó tôi chỉ nghĩ là bị sai khớp hay đau nhức gì đó thông thường, nhưng càng tập bệnh càng nặng. Năm 2002, tôi đi khám, phát hiện thoát vị đĩa đệm và được yêu cầu phẫu thuật. Cách đây 8 tháng, tôi sang Singapore phẫu thuật nội soi lần thứ hai. Đúng một tháng sau bị đau lại, cuối cùng tôi quyết định mổ lần nữa tại Việt Nam.
- Sau ba lần mổ, bây giờ anh hết hẳn bệnh chưa?
- Cũng khỏe nhiều hơn trước, nhưng vẫn chưa khỏi hẳn, ngồi lâu vẫn mỏi, Mổ lần ba xong, tôi phải ở trên giường bệnh 10 ngày, sau đó chỉ được cử động nhẹ trong vòng 1 tháng.
- Có phải bệnh anh trở nặng là do mê chạy show các tỉnh quá nhiều và ngồi luyện game nhiều quá?
- Bệnh nặng thêm do tôi để lâu quá, vẫn cố nhảy và ngồi xe đi diễn tỉnh. Bệnh này có thể không mổ nhưng phải điều trị vật lý trị liệu, nghỉ ngơi, bắn hông ngoại… nhưng tôi thì “bó tay”, ngay cả bây giờ cũng vậy, chỉ có thể tập ở nhà.
Còn game online thực sự không phải nguyên nhân khiến bệnh trầm trọng hơn. Lúc đó không làm được gì, tôi chơi game cho đỡ buồn. Tôi sắm đồ cho nhân vật của mình cũng như bạn yêu thích và sắm phụ kiện cho máy ảnh vậy. Nếu ai hỏi có tiếc khoản tiền lớn đã đầu tư hay không tôi xin trả lời là “không”. Tôi giải trí, thấy vui nên không thấy điều đó vô lí.
- Chế độ kiêng khem hay tập luyện nào đó khiến anh phục hồi nhanh chóng?
- Không. Tôi chỉ ăn kiêng lúc mổ cho vêt thương nhanh lành và uống sữa canxi mỗi ngày để bồi bổ cho phần xương bị tổn thương. Cách một ngày, mẹ lại chưng cho tôi một chén yến, bạch quả. Khi rảnh, tôi hít xà từ 5 đến 10 lần, tập các động tác kéo giãn xương sống và phải nghỉ ngơi hợp lý.
Tưởng tượng nhé, trong cuộc sống khi sinh hoạt, cả phần trên cơ thể mình dồn xuống cột sống, làm đĩa đệm phình ra, chèn lên dây thần kinh, gây đau đớn. Vì vậy, tôi phải tập bơi, hít xà để cột sống giãn ra,. Bị thoát vị đĩa đệm, môn thể thao tốt nhất là bơi lội. Nhà có bể bơi, mỗi ngày tôi dành ra 2 giờ đồng hồ để tập những bài kết hợp. Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng sông nước (An Giang) nên từ 5, 6 tuổi đã nhảy đùng đùng tắm sông và suýt chết đuối mấy bận.
- Dường như số anh suýt chết liên tục? Chuyện hồi nhỏ thế nào?
- Lúc 3, 4 tuổi được mẹ mua cho đôi dép mới có quai có đính hình đầu con vịt rất dễ thương, tôi hí hửng mang ra đường, không biết nghịch thế nào mà để đôi dép dính sình. Hì hục mang đôi dép xuống cầu thang mé sông cọ rửa nhưng lỡ tay, tôi “trôi” theo chiếc dép luôn. Uống no một bụng nước, may mà có người canh bè cá đã phát hiện và “lôi” tôi lên.
Lần khác tôi mon men đến cầm dây chích điện bắt cá. Sợi dây hở làm tôi tê cả người, khiến tôi suýt ngã xuống sông. May mà lúc đó tôi còn là lên được, người ta lại nháo nhào đến cứu, thế là thoát chết lần hai. Chính vì nhiều lần chạm cửa tử nhưng vẫn hoàn mạng khiến tôi tin vào số phận. Số của Phúc đã thoát nạn hai lần trên sông nước, chắc chắn là không thể chết trôi được. Lúc lên bàn mổ lần thứ hai, tinh thần vững lắm, nên trước khi chụp thuốc mê, nhịp tim của tôi vẫn ổn. Mỗi lần trải qua nguy hiểm, tôi lại có cảm giác tin vào cuộc sống của mình hơn.
- Vừa hồi phục, anh đã lên sân khấu nhảy… đùng đùng???
- Bác sĩ khuyên tôi nên đứng một chỗ hát, không được đi lui chứ nói chi đến nhảy, Chính xác là ông khuyên tôi bỏ nghề luôn. Nhưng tôi vẫn không thể ngưng hay từ bỏ công việc. Về lâu về dài rất nguy hại, bệnh có thể tái phát bất cứ lúc nào, nhất là khi bắt đầu cao tuổi.Bây giờ đã có tiếng tăm, sự nghiệp, kinh tế ổn định, anh đâu đến mức phải đánh đổi tuổi thọ để kéo dài hào quang của mình?
Tôi rất yêu quý nghề này. Tôi bắt đầu và có tất cả từ nó. Sinh nghề tử nghiệp. Thà tôi chết vì nghề chứ không bao giờ bỏ nó. Thà rằng một ngày đi diễn tôi bị cái gì đó, tôi có thể hi sinh tính mạng mình trên sân khấu chứ nhất quyết không từ bỏ đam mê. Khi đã đứng dưới ánh đèn màu, tôi luôn hát hết mình và quên đi mọi thứ.
Theo Mốt và Cuộc Sống