[size=2]
Viết lúc 4:51 chiều 21/07/2012[/size]
Viên đạn ( Chuyện CẤM Đọc )
Linh ôm lấy bụng nàng , những giọt nước cuối cùng trong miệng đắng men chua, thốc tháo từ hơn tuần nay. Linh vuốt bụng, nén lại cơn nôn, múc gáo nước mưa trong lu cạnh nhà bếp, xúc miệng, nước mát ngọt ngào. Chưa kịp nhổ ra, cơn nôn một lần nữa trào trực, Linh gập người, vịnh tay vào cây cột chống hiên sau, cây cột nhỏ làm bằng cây tạp. Hơn tuần nay, sáng nào cũng nôn mữa, dấu bàn tay vịnh mãi, cây cột như được đánh bóng bằng sáp, trơn mướt như da gốc ổi sau vườn …
Lâm cầm cái rỗ , nhìn dòng nước trong vắt lặng lờ, chẳng biết cái thứ bệnh hoạn gì mà Linh không buồn ăn uống, suốt cả tuần nằm dàu dàu, tóc tai rũ rượi. Thường khi Linh vẫn vui đùa, cơm nước hàng ngày khi Lâm về từ đồn Công An, bao giờ cũng tươi vui .
Mở chốt trái lựu đạn trên tay, ném mạnh vào dòng nước, những bọt nước trắng xóa ùng ục, chờ một phút , cởi bộ quần áo vắt lên cành cây , Lâm bước xuống, chiếc rỗ con đưa ra, những con cá nổi lên phơi cái bụng trắng nõn nà, nghĩ đến bửa cơm chiều nay, tô cá kho đầy tiêu cay xé , Lâm nuốt nước bọt …
- Linh ơi! Anh mang cá về …nà
Linh nhìn vào rỗ cá, mùi tanh tưởi bốc lên , ộm bụng chạy ra hiên, lại thốc tháo. Lâm nhìn vào rỗ cá, rồi vào tấm lưng gầy gò của Linh, như ánh sét nhóang lên, anh chợt hiểu , như chị anh khi xưa , có lẽ nào nha ? hay là anh sắp được làm cha nà ?
- Linh , có phải em ? lần cuối của con trăng ?
- Hơn một mùa trăng rồi anh , nhưng còn sớm quá, không biết có đúng không , thốc tháo cả tuần nay …
Lâm ôm chầm lấy vợ, bế bỗng lên, nổi vui mừng ào ạt, làm cha , làm cha …Trái của mùa thương , cơn vui trong anh như thác lũ ,Lạy trời ! Lạy Bác ,đứa con trai, không cần ! con gái tốt hơn, con gái đầu lòng , như Linh …………
Tiếng nổ làm Lâm giật mình, Linh nằm trong tay anh mềm mại, mùi thuốc súng , mùi máu tanh , tay anh ướt, dung dịch nóng nhầy nhụa , tóc Linh xổ tung, mềm mại , Lâm nhìn vào đôi mắt mở trừng, tròng mắt đứng, trắng dờ , anh gọi
- Linh, Linh ơi ..
Khi Bà Tư hàng xóm chạy qua , Lâm vẫn còn ôm vợ trên tay, máu đầy ngực áo, Bà sờ mũi, vuốt đôi mắt mở , thở dài …
Áo vải Đại phu _ [email protected]
( Một Chuyện thương tâm mà Áo vải nghe một người bệnh nhân người Việt kể lại cho áo vải ..khi anh ta nằm trong Khu Hồi Sinh, kể về những mảnh Đời rách nát bên Quê xa ngàn dặm…Áo vải xin viết ..để Hầu các Bạn )