[justify]Không phải là những câu chuyện đồn đại trong giới giang hồ mà Công an Hải Phòng, trong những nỗ lực điều tra vượt bậc, sau này đã lật lại hồ sơ về những con bạc, sau khi thua cháy túi tại những công ty cờ bạc do Dung “Hà” tổ chức đã phải tự vẫn một cách thảm thương hoặc phải vào tù do đi cướp của, giết người, lừa đảo… để lấy tiền gỡ bạc. Vừa biết cách vung tiền lại vừa biết cách lấy đao búa để thị uy, dằn mặt nên các công ty cờ bạc của Dung “Hà” đã tồn tại trong một thời gian khá dài ở đất Cảng khiến nhiều người cho rằng, Dung “Hà” là một thế lực ngầm không thể triệt phá…[/justify]
[justify]
|
Dung Hà mặc áo xanh bên trái |
[justify]Thời kỳ từ năm 1993 đến 1995 là thời kỳ được coi là hoàng kim của Dung “Hà”. Do lợi nhuận thu được từ việc đánh bạc quá lớn nên song song với việc hùn hạp vốn đóng tẩy vào các công ty cờ bạc ở nhiều nơi, Dung “Hà” còn tổ chức thêm một sòng bạc nữa ngay tại ngôi nhà ở trong ngõ 23 Trạng Trình mà gia đình đang ở.[/justify]
[justify]Một hệ thống canh gác đã được Dung “Hà” thiết lập khá cẩn mật và chuyên nghiệp. Con ngõ 23 Trạng Trình là một con ngõ nhỏ và chỉ có duy nhất một lối vào. Đám “ong ve” được "chị Dung" tin cẩn cho làm "chim lợn" rải khắp phố Trạng Trình nhưng dày đặc nhất là ở đầu ngõ 23. Bất kể người lạ mặt nào xuất hiện mà muốn vào nhà “chị Dung” là lập tức bị đám “ong ve” này ra lục vấn và sẵn sàng gạt lại tất cả những ai lạ mặt, kể cả con bạc lần đầu vào sới để đảm bảo, không có bất kỳ người lạ mặt nào có thể lọt được qua vòng canh phòng cẩn mật này.[/justify]
[justify]Tuy đám “ong ve” làm thế nhưng Dung “Hà” vẫn chưa yên tâm. Vì thế, ngoài đám "chim lợn" này, Dung “Hà” còn thiết kế thêm một hệ thống chuông báo động để đề phòng những trường hợp đặc biệt. Từ sới bạc có một hệ thống chuông được nối sang nhà của chị ruột Dung trên tầng 2 của nhà số 32 Trạng Trình, chỉ cách nhà Dung có một quãng ngắn. Khi có bất kỳ một dấu hiệu nào chứng tỏ công an xuất hiện là lập tức chuông reo và chỉ trong phút chốc mọi hoạt động cờ bạc trong sới sẽ dừng, không còn dấu vết gì hết.[/justify]
[justify]Trong sới bạc Dung “Hà”, hình thức đánh bạc chủ yếu là xóc đĩa. Sát phạt kiểu này vừa tạo ra sự cuốn hút với người chơi, vừa xác định kết quả được - thua một cách nhanh nhất, lại vừa dễ tẩu tán tang vật khi bị công an phát hiện. Dung “Hà” cũng nhiều lần trực tiếp ngồi xóc cái.[/justify]
[justify]Nhưng ở sới bạc của Dung “Hà” không chỉ có hoạt động cờ bạc mà là một hệ thống khép kín bao gồm cả cho vay nặng lãi, cầm đồ ngay trên chiếu bạc. Dung “Hà” là trùm của tất cả hệ thống này. Vì vậy, số tiền lợi nhuận thu được ở sòng bạc, ngoài số tiền vào cửa mà tất cả các con bạc đều phải nộp cho nhà cái khi đặt chân tới đây còn là những khoản lãi khổng lồ từ việc cho vay nóng và cầm đồ với lãi suất cắt cổ.[/justify]
[justify]Bởi thế mà kể từ khi mở sòng bạc, Dung “Hà” trở nên giàu có một cách nhanh chóng. Thời đó, chưa có nhiều ôtô riêng như bây giờ nên để phân biệt đẳng cấp giàu nghèo chỉ là xe máy và Dung “Hà” đã sắm cho mình một chiếc xe máy Ringbell loại xịn nhất. Các đệ tử của Dung “Hà” cũng được “chị” sắm cho cả dàn xe xịn. Có tiền, Dung cũng được tiếng là chơi đẹp với đám “ong ve”. Những đứa phục vụ tại nhà đều được chị nuôi ăn sung mặc sướng. Đứa nào chẳng may bị bắt đều được chị thăm nuôi, tiếp tế đầy đủ. Miễn sao, khi “chị” cần là sẵn sàng đao búa.[/justify]
[justify]Đám giang hồ Hải Phòng ngày ấy đồn rằng, trong đám đệ tử, có một cô gái được Dung “Hà” đặc biệt yêu chiều. Cô này da trắng, tóc dài tha thướt, chân dài miên man và trẻ hơn Dung “Hà” chừng dăm tuổi. Cô này không phải dân đao búa, cũng không phải là loại trộm cắp, bụi đời mà là con nhà tử tế, có nhan sắc nhưng đua đòi, thích nổi nên chập với Dung “Hà”. Đi đâu Dung “Hà” cũng cặp với cô này như hình với bóng. Dân chơi Hải Phòng thời ấy đã quá quen với hình ảnh Dung “Hà” tóc ngắn như đàn ông, trang phục cũng như đàn ông, điều khiển xe máy Ringbell lạng lách trên đường phố. Phía sau là một cô gái cao hơn Dung “Hà” cả một cái đầu, tóc dài tha thướt, xõa che nửa mặt ngồi ghì sát lấy Dung “Hà”, ôm eo thật chặt.[/justify]
[justify]Hôm Dung “Hà” bị đưa ra xét xử, cô gái này đến tòa rất sớm, ngồi một góc ôm mặt khóc nức nở. Giang hồ Hải Phòng thời đó gọi cô gái này là "người tình của chị". Tình yêu đồng tính đó, chả biết có đúng không, nhưng thấy giang hồ Hải Phòng tỏ ra vị nể cô gái này còn hơn cả "chị Dung".[/justify]
[justify]Trở lại câu chuyện của Dung “Hà”. Cũng từ khi mở công ty cờ bạc, Dung “Hà” buộc phải mang một cái mặt nạ khi quan hệ với những người cùng phố, khác với bộ mặt thật của một bà trùm giang hồ. Dung niềm nở với tất thảy mọi người ở xung quanh trong con phố đầy rẫy phức tạp này. Nhà ai có hiếu, hỉ, Dung đều có mặt. Thậm chí, có gia đình khó khăn, tết lễ Dung “Hà” còn biếu quà.[/justify]
[justify]Dung “Hà” vung tiền ra và đây cũng là cách để cho sới bạc được an toàn cùng với hệ thống canh phòng của đám "chim lợn". Các con bạc tới chơi ở sới của Dung thời ấy dường như yên tâm hoàn toàn: vừa không sợ bị công an bắt bởi hệ thống canh phòng quá cẩn mật, vừa không lo bị cướp vì giang hồ Hải Phòng có uống thuốc liều cũng chả dám bén mảng đến nhà "chị Dung" mà làm ăn.[/justify]
[justify]Một luật bất thành văn đã được Dung “Hà” bắt các đệ tử phải duy trì trong sới. Ấy là tất cả các con bạc đã đến chơi ở nhà "chị" nếu thua thì cũng sẽ được chị cho chút tiền tiêu vặt và gọi xích lô đến tận cửa đón về nhà; còn nếu thắng thì ngoài chuyện cho xe đến đón, "chị" còn cắt cử một đệ tử đi kèm, áp tải sô tiền thắng bạc về tận nhà an toàn.[/justify]
[justify]Luật của Dung “Hà” là vậy nhưng trớ trêu là đám đệ tử được giao việc áp tải người thắng bạc hầu hết rơi vào tình cảnh… thất nghiệp vì đã vào sới nhà Dung các con bạc đều ra về cháy túi. Sau những canh bạc ở nhà Dung “Hà” là đầy rẫy những bi kịch giáng xuống nhiều gia đình. Công an TP Hải Phòng sau này khi lật lại hồ sơ về hoạt động tổ chức đánh bạc của Dung “Hà” đã tìm thấy rất nhiều nhân chứng với những số phận bi thảm sau khi họ đã rơi vào cái bẫy cờ bạc của Dung “Hà”.[/justify]