[justify]Trộm và chủ nhà khỏa thân chạy khắp xóm[/justify]
[justify]Sau khi đào tường khoét vách vào một nhà dân, tên trộm Đặng Văn Sinh (SN 1984, quê ở huyện Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình) không tìm ra tài sản nào có giá trị mà chỉ thấy cô chủ nhà đang nằm hớ hênh trên giường.[/justify]
[justify]Dục vọng nổi lên, gã trộm lao vào chiếm đoạt thân xác của cô gái trẻ nhưng khi chưa kịp thực hiện ý đồ đen tối, hắn đã bị phát hiện và đành ôm vội mớ quần áo cùng chiếc điện thoại trị giá khoảng 200.000 đồng của cô gái rồi bỏ chạy trong tư thế không mảnh vải che thân.
Từ chiếc điện thoại bị mất này, hàng loạt tình tiết bi hài, éo le đã phát sinh.
Vào một đêm tháng 11 vừa qua, Đặng Văn Sinh không còn một xu dính túi nên đi lang thang trên các địa bàn thuộc huyện Từ Liêm (Hà Nội) để tìm cơ hội trộm cắp tài sản. Đến khu vực thị trấn Cầu Diễn, Sinh “tăm tia” được ngôi nhà của chị Nguyễn Thị Hương (tên đã thay đổi) có nhiều sơ hở nên quyết định lẻn vào định khua khắng một mẻ lớn. Tuy nhiên, quan sát qua cửa sổ nhà chị Hương, Sinh không phát hiện được thứ gì có giá trị nên hắn định bụng quay ra ngoài để tìm “con mồi” khác.
Đúng lúc đó, ma xui quỷ khiến thế nào mà Sinh bất chợt ngoái đầu lại nhìn vào hướng giường ngủ trong ngôi nhà này và bất ngờ phát hiện nữ chủ nhà đang nằm trong tư thế rất gợi cảm, trên mình chỉ mặc độc một chiếc quần lót. Dục vọng bừng bừng nổi lên, Sinh nghĩ thầm trong bụng rằng đã thất bại trong việc ăn trộm mà lại gặp “báu vật” nằm tơ hơ như vậy thì phải “gỡ gạc”.
Nghĩ là làm, hắn đột nhập vào nhà, đi lòng vòng tìm một chiếc kéo, sau đó nhẹ nhàng cắt chiếc quần nhỏ của nữ chủ nhân xinh đẹp rồi tự tay cởi bỏ quần áo đang mặc trên người mình để “hành sự”. Thế nhưng khi gã trộm này vừa nằm đè lên người nạn nhân thì hắn đã bị cô gái trẻ này phát giác, hô hoán. Thấy sự việc bị lộ, Sinh vội vàng đứng dậy rồi vơ đống quần áo của mình để trên chiếc bàn bên cạnh giường rồi bỏ chạy.
Rất dũng cảm, cô gái trẻ này cũng chạy theo truy đuổi gã trộm này suốt một đoạn đường khá dài, dù lúc này cả hai người đều rất thiếu vải vóc trên cơ thể.
Sau khi không đuổi được Sinh lại nhìn thấy thân thể mình cần phải được che đậy, chị Hương bèn quay về nhà. Chưa bị xâm hại và đồ đạc trong nhà không mất mát nhiều ngoài chiếc điện thoại giá rẻ đã “cũ mèm”. Vì tài sản bị mất không có gì giá trị cao nên chị Hương chẳng làm ồn ào ngay trong đêm mà phải đến ngày hôm sau mới đi trình báo Công an thị trấn Cầu Diễn.
Về phần Sinh, sau khi thoát nạn tại nhà chị Hương, khi gã lấy quần áo để mặc lại cũng mới phát hiện ra “chiến lợi phẩm” là chiếc điện thoại cũ. Mặc dù bản thân gã cũng chẳng thích thú gì trước chiếc điện thoại chỉ đáng giá chừng 200.000 đồng này nhưng vì đã lỡ lấy nên đành… cầm tạm.
Toàn bộ những tình tiết của vụ trộm trên có lẽ sẽ đi vào quên lãng và hồ sơ vụ án này cũng khép lại nếu như sau đó Hương và tên trộm không có liên lạc với nhau. Sau khi mất chiếc điện thoại, Hương đã lấy số điện thoại khác nhắn tin vào chiếc điện thoại của mình với mục đích xin lại vì trong đó có lưu nhiều số điện thoại quan trọng.
Bản thân Sinh dù là tên trộm nhưng cũng chẳng thiết tha gì món tài sản rẻ tiền này nên khi nhận được tin nhắn của khổ chủ, gã cũng nhắn tin đong đưa lại. Cứ thế, hai người đã liên lạc qua lại với nhau rất đều đặn.
Trước những lời lẽ thống thiết của nạn nhân, cuối cùng thì Sinh cũng hứa chắc như đinh đóng cột rằng hắn sẽ mang chiếc điện thoại đó đến tận nhà nạn nhân để trả lại. Và cũng kể từ đó, tên trộm này đã dùng những lời lẽ rất nhã nhặn với nạn nhân, thậm chí còn muốn làm quen, kết bạn.
Kết hợp những thông tin từ chị Hương cung cấp cũng như xác định được danh tính của đối tượng gây án, Công an thị trấn Cầu Diễn sau đó cố gắng truy tìm đối tượng để làm sáng tỏ vụ án. Được sự vận động của cơ quan chức năng cũng như nghe những lời động viên của “khổ chủ”, Đặng Văn Sinh đã tìm đến cơ quan công an để đầu thú và khai nhận toàn bộ sự việc của mình.
Theo Pháp luật Việt Nam[/justify]
3crisp3
[justify] [/justify]
[justify] [/justify]
[justify] [/justify]